“Có cái mượn học trưởng, cái tự mua.” Tiêu Nhân vừa đáp, vừa mở máy ảnh, bỏ len lên, chụp HD, s có thể k có len chứ.
HỌC - TRƯỞNG - DÙNG?
Xác định chứ? Học trưởng s lại dùng?
Hạ Băng Khuynh nhìn 1 đạo cụ hình cây gậy trong đó, não tưởng tượng 1 chút, phụt 1 tiếng tai như ra 2 làn khói, như là nồi áp suất v:”Mạo muội hỏi, có phải cái đó mượn từ học trưởng k?”
Tiêu Nhân nhìn cô, cười: “Tiểu tiên nữ thuần khiết, đừng phát huy trí tưởng tượng nữa, học trưởng là thẳng, tớ chỉ mượn máy ảnh thôi, thứ khác tớ mua trên mạng.”
“Uhm, là v à.” Hạ Băng Khuynh thu sự “rối loạn” trong tâm trạng lại, nghĩ lại thấy k đúng: “Mộ Nguyệt Bạch cũng là thẳng, cậu mua làm gì.” Cô chỉ nghĩ thứ đó: “Trí tưởng tượng của cậu còn phong phú hơn tớ.”
“Hì hì--” Tiêu Nhân cười xấu: “K lẽ cậu k cảm thấy sinh vật xinh đẹp như nhị thiếu, rất thích hợp làm tiểu thụ sao?”
“Anh ta là đẹp, nhưng k dẹo!” Hạ Băng Khuynh nhìn mặt Mộ Nguyệt Bạch.
“Tớ k nói nhìn dẹo, mà khí trường của anh ta quá đẹp, cảm giác như bông hoa cao quý lóa mắt, còn tinh tế hơn cả nữ, anh ta rất cần 1 ng đàn ông bá đạo, hoang dã, cường trán yêu và bảo vệ, hahahaha.” Tiêu Nhân cười cực kỳ kích động (Hahaha đồng đạo =)))
“” Hạ Băng Khuynh bất lực vỗ đầu: “Phiền cậu đừng nói về chuyện đam mỹ ở đây đc k.”
“Cậu muốn biết cường công nhất trong lòng tớ là ai k?” Tiêu Nhân đối với Hạ Băng Khuynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679471/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.