Mộ Nguyệt Sâm đi nhanh, vừa vào, nhìn vào mắt là Mộ Nguyệt bạch trần nửa thân áp trên ng Hạ Băng Khuynh.
Tức khắc, máu huyết chảy ngược.
Mắt như lật trời, toàn bộ đều là dao sắc bén mang lửa, dục vọng giết ng nồng đượm như muốn lập tức phóng ra.
Quý Tu vào sau thấy cảnh này cũng kinh động.
Nắm tay Mộ Nguyệt Sâm kêu rột rột, bước chân đầy sát khí đang bước qua kia.
“Tìm đc kéo rồi, tìm đc rồi, tìm---”
Tiêu Nhân giờ kéo hưng phấn về phòng.
Thấy Mộ Nguyệt Sâm cùng Quý Tu đứng trong đó, chữ cuối cùng k thể nói ra, trực tiếp nghẹn ở khí quản, xém chút nghẹn chết cô.
Cô chẳng qua chỉ xuống lầu lấy kéo, s tình hình trở thành như v?
Cô ngây ng ở đó giơ kéo, bộ dạng cực kỳ mắc cười.
Hạ Băng Khuynh vốn bị Mộ Nguyệt Bạch dọa đến hồn bay phách tán, lúc này thấy Mộ Nguyệt Sâm vào, não như nổ tung, trống rỗng, nhân sự chú ý của Mộ Nguyệt Bạch bị dời đi, liền đẩy mạnh anh ra, nhanh chóng bò trốn khỏi giường.
Lúc này điều duy nhất có thể làm, là rời giường này xa 1 chút.
“Băng Khuynh---” Tiêu Nhân lúc này phản ứng lại, nhanh chóng chạy vào tiếp ứng.
Lúc này điều tệ nhất k fai là Mộ Nguyệt Bạch dậy, cũng k fai Quý Tu nhìn thấy, mà là Mộ Nguyệt Sâm!
Anh thấy 2 ng nằm trên giường!
Băng Khuynh lần này chết chắc!
Vì Tiêu Nhân đến, bước chân Mộ Nguyệt Sâm cũng dừng lại, lửa giận cũng tạm thời đc áp xuống.
Anh k fai là ng giận quá mất khôn, cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679474/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.