“Đc Ôn đại ca!” Hạ Băng Khuynh cười gật đầu.
Thật ra cô cũng khá thích Ôn Nhã Liên, vốn biết em gái mình thích Mộ Nguyệt Sâm, anh lại có thể bảo toàn sự trung lập, coi như chuyện ngoài, phần lí trí này, thật k fai ng thường có thể có.
Ôn Tử Tích lúc này đột nhiên ở bên nói: “Em Băng Khuynh, v k biết có mời chị k?”
Lời cô vừa nói, cả phòng lập tức chìm vào khó xử.
Ài, cuộc chiến của phụ nữ này còn chưa xong s.
Hạ Băng Khuynh bình tĩnh từ tốn quay đầu qua, giả bộ cười ngọt với Ôn Tử Tích: “Chị Ôn là bạn của Nguyệt Sam, s e k mời chị đc, em còn mong muốn chị có thể đến.”
“Chị nhất định đến!” Ôn Tử Tích nhìn vào mắt cô, từng chữ nói ra.
Mắt đẹp hiện sự kiên định, có thứ vô hình gì đó, nói k rõ là gì, nhưng khiến ng khác lạnh lẽo.
Hạ Băng Khuynh cảm nhận đc r, từng tầng gì đó phủ quanh tim cô, vô thức làm cô bất an.
Nhưng nghĩ kĩ, bây h cô có gì để bất an, cô biết đó là cô (Lâm Nguyệt) “làm bậy”, còn sợ 1 “ng ngoài” như cô ta s.
Sắc trời bên ngoài cũng tối.
Bữa ăn Pháp đã chuẩn bị xong, mọi ng di chuyển đến phòng ăn.
Nguyên liệu hnay như cũ rất tươi mới và ngon, món này Hạ Băng Khuynh cũng ăn đến đậm vị, thời gian này Mộ Nguyệt Sâm dẫn cô đi ăn k ít nhà hàng Pháp, nhưng chỉ có căn này là ngon.
Ăn uống no say, 4 ng đàn ông đánh bài.
Ôn Tử Tích k biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679489/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.