“Mộ Nguyệt Sâm---”
Hạ Băng Khuynh mất tiếng kêu anh, âm thanh mang theo sự bất lực cùng khủng hoảng.
Cô đã cho anh tất cả, tim cho anh, cơ thể cũng cho anh, s anh cứ thế mà đi, anh k cần cô nữa s?
Mộ Nguyệt Sâm k quay ng lại.
Nắm tay dần dần nắm chặt, như mèo nhỏ bất lực kêu lên khiến lửa giận vốn áp xuống bùng lên, anh vốn k muốn hủy hoại sinh nhật của cô.
20 tuổi, là tuổi đẹp như v!
Thấy anh đứng lại, tim Hạ Băng Khuynh lại có hi vọng, cô hi vọng đều là trò đùa, quay ng, anh cho cô kinh ngạc.
Ngoài cửa, truyền tiếng cao gót.
Trong im lặng vang lên rõ ràng.
Ng trong sảnh bị tiếng giày hấp dẫn, đều nhìn qua, đột nhiên thấy Ôn Tử Tích cầm 1 hộp vào.
Hôm nay cô trang điểm rất lịch thiệp, tóc dài khẽ xoăn xõa ngang vai, đồ tây trắng, thành thục xinh đẹp.
Khương Viên nhìn cái liền biết chuyện k lành!
Cố Quân Thụy bọn họ sắc mặt âm thầm biến đổi, sáng nói với họ k thể đến, s h lúc này đến, còn trang điểm cẩn thận v, k fai đến phá tiệc Băng Khuynh thì là gì.
“Ôn Tử Tích?” Hạ Băng Khuynh nhìn ng vào, trong lòng có cảm giác xấu.
Ôn Tử Tích k đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm hay Hạ Băng Khuynh, mà đến k trưởng lão, đưa quà qua: “Chú dì, con đến trễ, đây là quà tạ lễ, hi vọng 2 ng thích!”
“ Uhm, đc, con thật ngoan!” Tân Viên Thường k hiểu gì nhận hộp, giao lưu ánh mắt với Mộ Bác Minh.
Ôn Nhã Liên đi qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679501/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.