Hành động biên độ lớn v chấn động đến Hạ Băng Khuynh k phản ứng kịp, ngồi ở vị trí, tim đập rất nhanh.
Cô k ngờ tự nhiên anh làm hành động như v.
Ghế lái bên cạnh mở ra, Mộ Nguyệt Sâm ngồi vào.
Xe khởi động, đi ra ngoài.
Cửa lớn biệt thự, Mộ Nguyệt Bạch cùng Mộ Cẩm Đình còn có Hạ Vân Khuynh cằm dù gấp gáp đi ra, thấy bóng xe Mộ Nguyệt Sâm xa xa, đều bất giác chậm bước chân lại.
“Tên nhóc hành động cũng nhanh đó, xem ra k cần chúng ta r.” Mộ Cẩm Đình rất vui vẻ cười.
Hạ Vân Khuynh thả lơi sự căng thẳng trong lòng, lại nói: “Vẫn coi đã, k nhất định như anh nghĩ.”
Mộ Nguyệt Bạch nhíu mày, sắc mặt như cũ mang nụ cười nhạt: “Anh cả, chị dâu, 2 ng đi thì em về phòng làm việc đây.”
Nói xong, anh cầm dù, đi về hướng khác.
Hạ Vân Khuynh nhìn hướng Mộ Nguyệt Bạch rời đi 1 cái, nội tâm nghi ngờ: “Nó k lẽ k lo Băng Khuynh và Nguyệt Sâm tái hợp?”
Mộ Cẩm Đình sắc mặt trầm trọng: “Nó k lo đâu, vì nó biết, nếu Mộ Nguyệt Sâm là người dễ dàng nói ra suy nghĩ nội tâm, tất cả những chuyện đó đều sẽ k xảy ra, mà điểm này, Nguyệt Bạch hiểu nhất.”
Hạ Vân Khuynh âm thầm hít 1 hơi: “Nguyệt Bạch này thật quá đáng sợ.”
Cô k thể nghĩ đến, ng ôn như như v, có thể k tiếng động coi ng khác là con cờ nắm bắt trong tay mà chơi đùa, mấy ngày trc cô mới biết, mấy ngày trc cô phản ứng như v khi nhận điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679525/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.