Nhưng họ thật sự k hiểu nổi suy nghĩ của con trai, nhìn thì hình như vẫn còn tình cảm với Băng Khuynh, nhưng nó lại k đi từ chối Ôn tiểu thư, nó muốn gì?
Cố Quân Thụy qua bên nói nhỏ với Ôn Nhã Liên: “Sớm biết k ở lại ăn cơm, tạo nghiệp r!”
“Hay là h chuồn?” Ôn Nhã Liên kiến nghị.
“Chuồn cái đầu! Quần cũng cởi r, cậu muốn bản thân k chào cờ, k kịp r.” Cố Quân Thụy phản bác xong ngồi lại đàng hoàng.
Lời nói thầm của họ bị ng khác nghe đc 1 chút, Tân Viên Thường lập tức đỏ mặt, tiểu tử Cố gia cả ngày k đàng hoàng đc!
Đầu Mộ Nguyệt Sâm quay về hướng bọn họ, mắt lạnh lùng chiếu qua.
Mộ Nguyệt Bạch lấy đũa lên: “Chúng ta ăn trc, họ sẽ xuống nhanh thôi.”
Cả nhà tiếp tục động đũa.
Trên thang, Hạ Vân Khuynh đuổi theo Ôn Tử Tích: “Ôn tiểu thư xin dừng bước!”
Ôn Tử Tích lại đi lên vài bước, dừng ở lầu 2, tư thế ưu nhã quay qua: “Chị dâu, chị cũng giúp em đón em Băng Khuynh sao?”
Hạ Vân Khuynh đi lên, đứng trc mặt cô, khắc chế lửa giận, khách khí nói: “Tôi nói r, chân Băng Khuynh k tiện, ở phòng ăn là đc, mời cô đi xuống!”
Ôn Tử Tích cười uyển chuyển, đi chậm trên hành lang: “Chị dâu à, em đang giúp chị tiêu diệt hoàn toàn ý nghĩ về Nguyệt Sâm của em Băng Khuynh, s chị k hiểu nỗi lòng của em.”
Lời nói của cô khiến Hạ Vân Khuynh trắng mặt: “Cô---”
“K hiểu s?” Ôn Tử Tích cười uyển chuyển: “Nhờ có sự giúp đỡ to
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679546/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.