“Sao thế, s thế?” Tiêu NHân bị tiếng ói đột nhiên dọa.
Hạ Băng Khuynh nhăn mặt vỗ ngực: “Có mùi lạ, cậu ngửi thấy k? Gớm quá!”
Tiêu Nhân đưa cổ qua, ngửi 4 phía: “K có, làm gì có.” Đột nhiên mắt cô mở to nhìn Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đó, như mà mặt cô mọc thêm cái mũi v.
Hạ Băng Khuynh bị cô nhìn đến k tự nhiên: “Làm, làm gì nhìn tớ như v?”
Tiêu Nhân ngồi xuống, kéo vai Hạ Băng Khuynh qa, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc: “ Băng Khuynh, cậu đến mùa dâu chưa?”
“Vẫn chưa!” Hạ Băng Khuynh thấy cô nghiêm túc cũng căng thẳng.
Cô hỏi về cái này làm gì?
Tiêu Nhân càng nghiêm túc: “Cậu k fai là có r chứ.”
Lòng Hạ Băng Khuynh ầm 1 tiếng!
Ngây ng rất lâu, cô né ánh mắt, lòng loạn đẩy tay cô ra: “Cậu đừng đùa, k thể!”
“Cậu đừng có phủ định là đã quan hệ với tam thiếu nhé.”
“Cậu có thể đừng thẳng v k!” Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh đỏ lên.
“K nói 2 chữ đó, bổn cô nương đã cực kỳ kín đáo r.” Tiêu Nhân nói, hỏi cô: “Lúc 2 ng làm chuyện đó có phòng tránh k?”
Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng.
K tự tại dùng tay vuốt tay, cúi đầu lắc đầu.
“Tam thiếu quá thật là mẹ nó hỗn đản” Tiêu Nhân tức giận đập bàn: “Cậu k hiểu k lẽ anh ta cũng k? Đây là bẫy cậu r!”
“Cậu đừng lớn tiếng, tớ chỉ mắc ói thôi, đâu nghiêm trọng v!” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng nói.
“Nữ nhân khi mắc ói, 99% là có thai.”
“Cũng có khả năng bị bệnh dạ dày!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679586/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.