Mộ Cẩm Đình nói: “Nếu có kế hoạch, sợ sớm đã ôm tiền trốn r, làm gì có thể để chúng ta tìm thấy.”
“V cũng fai tìm, chuyện k thể thế mà thôi, ít nhất biết chủ mưu là ai.”
Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói: “Chuyện này tôi nhất định tra rõ!”
Hạ Băng Khuynh muốn nói, còn fai tra s?
K fai chuyện tốt Mộ Nguyệt Bạch làm s!
Nhưng vẫn k thể nói ra, đến Mộ Nguyệt Sâm cũng k truy cứu.
Quản gia đưa nữ hầu xuống, kêu ng cạy mở cửa, lấy xe lăn ra.
“Ăn tối trc!” Tân Viên Thường đứng dậy từ sofa.
Hạ Băng Khuynh cũng k nói gì, lúc ăn cơm m.n đều an ủi cô, mà cô chỉ cười cười.
Ăn mấy miếng,. mượn cớ lên lầu.
Vốn, Tân Viên Thường muốn tối nay cùng Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm ngồi xuống, nói chuyện đứa trẻ, bị chuyện này, chỉ có thể để đó trc.
Ở trong phòng buồn bã ngồi đó, Hạ Băng Khuynh nhìn đống đồ ăn vặt trên bàn.
Mở ra. đều là đồ hiếm, mà còn từ những tiệm khác nhau, đây đều là anh đi từng tiệm mua?
Tốn nhiều thời gian v?
Lòng vui vẻ, thật sự vui, kinh hỉ luôn cảm động hơn yêu cầu rất nhiều.
Cửa mở ra.
Mộ Nguyệt Sâm từ ngoài vào.
Tay Hạ Băng Khuynh lấy ra khỏi bịch đồ ăn, mặt trầm xuống.
Anh đi qua, đẩy cô đến bên giường, gõ mũi: “Còn k vui s?”
“E k fai muốn làm loạn, mà là, chuyện hiển nhiên, mọi ng tin anh ta, tại s a cũng tin, a k fai hiểu anh ta nhất s.” Hạ Băng Khuynh k hiểu.
“Chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679617/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.