Mộ Nguyệt Sâm nhanh chóng cởi đồ đắp cho Hạ Băng Khuynh, gói cả ng cô lại.
Áo ngoài ấm áp, đắp lên mang mùi khói thuốc nhàn nhạt, dày nặng áp lên vai Hạ Băng Khuynh, cảm giác rất yên tâm, mãn nguyện, chân thật, cùng hạnh phúc.
Đắp áo xong cho cô, anh đỡ cô dậy khỏi ghế: “Chúng ta nhanh vào nhà!”
“Có thể ở thêm chút k, em muốn nhìn cảnh đẹp này!” Hạ Băng Khuynh dựa vào ngực anh, dùng tay đón tuyến, ngẩng đầu nhìn trời, như đứa trẻ v nở nụ cười ngây thơ rạng rỡ.
Cô mặc tuyết bay xuống, tan trong mặt cô, từ từ hóa thành nước, sau đó khẽ lạnh, k khiến cô cảm thấy quá lạnh, mà ngược lại nội tâm đặc biệt ấm áp. vì lúc này, cô đang ở trong lòng ng cô yêu nhất.
Mộ Nguyệt Sâm ngây người nhìn, nụ cười đơn thuần k ưu của cô xâm chiếm vào trong tim anh.
Cô như v thật sự rất đẹp! Đẹp động lòng ng!
Nhưng rất nhanh khôi phục lí trí, vỗ đầu cô: “Đẹp cái gì mà đẹp, đợi lúc lạnh chết, e liền biết k đẹp chút nào!”
“A---” Hạ Băng Khuynh thở khẽ, suy nghĩ đẹp lập tức bị đập tan, cô k vui xụ mặt: “Anh k thể phối hợp tí s”
“Còn phối hợp tiếp, chúng ta liền thành người tuyết! Nhóc con!” Mộ Nguyệt Sâm lại vỗ nhẹ đầu cô, ôm cô qua, áp chặt vào lòng.
Sau họ còn có 1 đứa nhóc k chịu đi.
Vừa la về hướng họ: “S fai đi vào, ăn đồ tây trong mưa quá ý nghĩa r, đừng đi!”
Quý Tu k nói 2 lời kéo cô từ vị trí,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679663/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.