“Lời của tam thiếu thật sự rất mang tính cổ vũ!” Tiêu Nhân như nắm tay người thân v nắm chặt tay anh: “Yên tâm, tôi nhất định k phụ lòng tin của anh!”
“Khục khục---, tớ nói 2 ng nói xong chưa, hay là 2 ng tìm chỗ riêng tư nói chuyện!” Hạ Băng Khuynh ở sau dùng sức ho.
Ngữ khí lộ sự ghen tuông.
Thấy chị em tốt ôm r nắm tay Mộ Nguyệt Sâm, lòng cô cực kỳ khó chịu.
Tiêu Nhân nhếch mép với Hạ Băng Khuynh: “Đồ nhỏ mọn!”
Hạ Băng Khuynh cũng đáp trả bằng mặt quỷ.
“Đc r, ngồi xuống 1 chút, thầy Quý 1 mình chắc cô đơn r!” Mộ Nguyệt Sâm ngồi đối diện thầy Quý.
Tiêu Nhân lập tức nhảy đến bên Quý Tu ngồi cạnh anh, như là k ai đc giành anh.
Hạ Băng Khuynh k ngồi, tiếp tục đứng bên cửa sổ thưởng thức cảnh tuyết rơi.
Lúc này, chủ tiệm đem 3 món lên, thấy ngồi trời tuyết rơi, kinh ngạc nói: “Ài, tuyết rơi r!”
“Đúng v, rơi 1 lúc r!” Hạ Băng Khuynh đáp 1 câu.
“Còn lớn như v” Chủ tiệm nhìn kĩ, để đồ ăn lên bàn: “V m.n ăn ở trong đi, tam thiếu, mời bên này---”
Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy từ sofa.
Quý Tu và Tiêu Nhân đồng thời cùng đứng dậy.
Họ vào trong ngồi chung 1 bàn.
Chủ tiệm để 4 món trc mặt họ: “Sau đó còn 3 món, dù s tuyết lớn, mọi ng cũng chưa đi đc, ở đây từ từ thưởng thức thôi.”
“Chủ tiệm, ông thật đáng tin” Tiêu Nhân cười như hoa hướng dương.
Chỉ cần nói k đi đc nữa, đều là đồng minh của cô.
Chủ tiệm cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679669/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.