“1 cô gái kiếm đâu ra khí độc? Chuyện k đơn giản v!” Quý Tu bình tĩnh nói, nghe như nói cho Tiêu Nhân nghe, thực tế là nói cho Mộ Nguyệt Sâm.
Chuyện này, hiển nhiên Mộ gia k thể thoát liên quan.
“Khí độc đó rất hiếm s?” Hạ Băng Khuynh tò mò.
“Trong nước trc mắt là k có, nước ngoài k fai ng thường có đc, quan trọng nhất là cách dùng khí độc, cô gái đó chỉ học lực sơ trung, k thể dùng độc phức tạp v đc.”
“V là bị giết!”
“Vụ án vẫn đang điều tra, tôi cũng k chắc. Nhưng tôi k tin tự tử lại dùng cách này, quá phức tạp, k cần thiết. Quan trọng nhaasta là, 1 ng quyết tâm muốn chết, cần giết khóa cửa!”
Hạ Băng Khuynh thấy thầy Quý nói có lý.
Tiêu Nhân chen miệng: “V ý anh là chắc bị quỷ nhốt vào, nghe nói phòng trọ đó k sạch, cô gái đó sáng vẫn bt, làm 1 bàn ăn, tối đột nhiên tự nhốt mình vào tủ, quá k hợp lý, nghĩ thôi đã thấy u ám, khí độc đó nói k chừng sớm đã ở trong tủ đó r.”
“Cậu đừng suy luận bậy nữa, thế giưới này làm gì có quỷ?” Hạ Băng Khuynh phản biện.
Vừa nói xong, phụt 1 tiếng, đèn đột nhiên tắt hết.
4 phía, lập tức tối đen.
1 mảng đen tối.
K tiếng động.
Không khí, ngưng trọng.
Lửa nhảy nhót trong lò làm cho mặt mỗi ngày đều đỏ lên.
Hồi lâu.
“A---” Tiêu Nhân hét lên.
Hạ Băng Khuynh dùng 2 tay che tai.
“Im miệng!” Mộ Nguyệt Sâm bị tiếng la làm cho đau đầu, lên tiếng ngăn lại.
“A---” Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679679/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.