Sau họ còn k có cửa, làm s có gió?
“Băng Băng Khuynh, sau, sau lưng là cái gì?” Giọng Tiêu Nhân run rẩy, ngón tay nắm lấy áo Hạ Băng Khuynh bất giác run rẩy.
“Đừng căng thẳng, bình tĩnh!” Hạ Băng Khuynh nhỏ tiếng nói, nắm tay cô, sau lưng căng cứng.
“Là người hay quỷ? Ngta chịu k nổi!”
Giọng Tiêu Nhân lộ biểu hiện sắp khoác.
Họ k dám quay đầu.
Nhưng, k quay đầu, cảm giác khủng bố càng lợi hại hơn.
K biết, vĩnh viễn là thứ đáng sợ nhất.
Hạ Băng Khuynh k biết phía sau là gì, nhưng trc tiên là có gì đó vừa lướt qua, hoặc là chưa đi xa.
Thứ 2, cô xác định k fai quỷ, thế giới này k có quỷ, cô k tin.
Cô sợ là trộm mà thôi, 1 ng xấu trốn trong bóng tối.
1ph trôi qua.
2ph trôi qua.
5ph trôi qua.
Phía sau k tiếng động, k 1 tiếng động.
Im lặng đến đáng sợ.
Hạ Băng Khuynh và Tiêu Nhân nhìn nhau.
Tuy lòng vẫn căng thẳng, nhưng đã im lặng, cũng k khủng bố như lúc nãy.
“Chúng ta từ từ đứng dậy, đi về đối diện, sau đó cùng quay đầu!” Hạ Băng Khuynh áp bên tai Tiêu Nhân, nói nhỏ.
“Uhm, đc, nghe cậu!” Tiêu Nhân k có ý kiến, chỉ có thể gật đầu.
“V tớ đến 123, chúng ta cùng dậy.” Hạ Băng Khuynh nằm chặt tay Tiêu Nhân, hô hấp, nói:”1,2,3---”
Cô nín thở đứng dậy.
Tiêu Nhân ôm bắp tay cô, cũng đứng dậy theo.
Họ từ đi về trc, mỗi bước đều rất chậm.
Đi khỏi 3m, 2 ng mạnh mẽ quay đầu.
“Phụt---”
1 tiếng nhẹ.
4 phía sáng lên, nhà là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679682/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.