Tiêu Nhân chột dạ giải thích: “Đến Tu Tu biết cũng tốt, a ấy thông minh hơn chúng ta, bình tĩnh hơn chúng ta, nói k chừng có thể nghĩ cách tra ra cô gái đó.”
“K cần tra, cô ta gọi cho tớ!” Sắc mặt Hạ Băng Khuynh ngưng trọng nói.
Cô đi đến sofa ngồi xuống.
Tiêu Nhân bất giờ: “Cái gì, cô ta thật điên cuồng, giết ng r, chủ động xuất hiện, rốt cuộc đang nghĩ gì? Cô ta có quan hệ gì với Mộ Nguyệt Sâm? K lẽ cô ta áp cung k thành?”
“Cô ta hẹn mai gặp!” Hạ Băng Khuynh mặt khổ não.
Bây h cô như ăn khổ qua, làm gì cũng sợ, nội tâm áp chế, nhưng k có gan đi làm.
Tiêu Nhân lần nữa bị dọa: “Nữ nhân này điên à, đã v, còn k sợ bị bắt, mai chúng ta tìm cảnh sát mai phục, mẹ nó, làm chết cô ta---”
Quý Tu ở sau gõ đầu cô 1 cái:”Đại cô nương, nói chuyện đừng lúc nào cũng như lưu manh!”
“Hâha---” Tiêu Nhân cười khan:”Ngại quá, kích động quá, thật sự k fai tính em!”
“Đc r, tôi hiểu rõ tính e, k cần giảo biện!” Quý Tu nhàn nhạt nói, đi qua ngồi bên Hạ Băng Khuynh, an ủi: “Chuyện gì cũng có cách, bây h e có thai, tâm trạng thay đổi quá nhiều, cơ thể sẽ k tốt.”
Hạ Băng Khuynh quay đầu nhìn Quý Tu: “E hiểu, nhưng k nhịn đc, như bị kẹt giữa v, k biết phương hướng nào là thật.”
“V đừng nghĩ, thời gian sẽ cho e biết sự thật!”
“Nhưng---, e quá phiền não r, mấy ngày nay, nhìn mặt Mộ Nguyệt Sâm, tối nghe anh ta đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679713/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.