Sự lạnh lèo, u trầm từ ánh mặt đó, bộ dạng nhìn như bình thản, nhưng bên trong ẩn chứa pháo hoa.
Hạ Băng Khuynh k biết tại s, bên đó ngồi nhiều ng v, tùy tiện liếc qua, nhưng chỉ nhìn thấy đôi mắt đó.
Trong mơ hồ, như là từ trường tồn tại.
Hấp dẫn cô, k cẩn thận tí là bị rơi vào trong đó.
Vừa chạm vào, liền như cách cả thế kỉ chưa thấy.
Đã k nhớ, lần trc đối mắt với a là khi nào, trong kí ức, toàn bộ là cảnh chia ly, nhuốm máu, sự đẫm ướt đau xót triền miên.
Hạ Băng Khuynh rất tự nhiên chuyển mắt đi.
Mộ Nguyệt Sâm cũng chuyển mắt qa hướng khác, như là vừa nãy chỉ là vô tình.
“Là Băng Khuynh đến!” Tân Viên Thường vui vẻ đứng dậy, đi đến trc mặt Hạ Băng Khuynh, áy náy kéo tay cô: “Để dì xem thật kĩ! Uhm, trở nên xinh đẹp hơn r!”
“Cảm ơn dì quá khen, dì cũng ngày càng trẻ ra!” Hạ Băng Khuynh miệng ngọt ngào.
“K những ng trưởng thành, miệng cũng ngọt hơn!” Tân Viên Thường gật đầu nhìn mặt nhỏ của Hạ Băng Khuynh.
Bà vẫn thích cô gái như v hơn, k thể làm con dâu, thật là đáng tiếc.
“Tiểu nha đầu---”
Giọng ôn nhu truyền đến từ sau.
Hạ Băng Khuynh quay đầu, Mộ Nguyệt Bạch ở sau đưa 2 tay ra với cô.
“Làm gì?” Cô biết còn hỏi.
“Ôm ôm---” Mộ Nguyệt Bạch cười sáng lạn quyến rũ.
“K ôm đc k?”
“Đc! A ôm e!”
Mộ Nguyệt Bạch đi qa ôm cô, ôm thật chặt, “Bé dễ thương của a cuối cùng cũng biết về nhà r!”
Hạ Băng Khuynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679787/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.