“Ba, đừng chiều hư nó!” Hạ Vân Khuynh cười.
“Bé gái sinh ra là để thương mà!” Mộ Bác Minh ôm cháu gái qua:” Đóa Đóa là tiểu tâm can của ông nội.”
Hạ Băng Khuynh đưa quà trong tay cho cháu gái: “Đóa Đóa, đây là búp bê Barbie dì mua cho con.”
Bé nhìn búp bê trên tay Hạ Băng Khuynh, tay mập mạp đưa ra cầm đầu nó, lúc lấy qua kéo mạnh, k tới nửa phút, búp bê liền “tan xác”
Hạ Băng Khuynh nhìn đến ngây ng.
“Anh rể, Đóa Đóa sau này có thể sẽ đóng vai ác!”
“Chắc là vì mẹ nó, suốt ngày coi fim kinh dị” Mộ Cẩm Đình nói đùa.
Những ng khác cũng cười lên.
Tự nhiên thân mật, k có sự lạnh lẽo xa cách, khiến hiện trường vốn khó xử trở nên dễ thở hơn nhiều.
Hạ Băng Khuynh thành thục hơn trc, phóng khoáng, k còn là cô gái nhỏ lúc nào cũng xấu hổ nữa, nhưng cô vẫn như cũ rất sáng chói.
Ng trong phòng bao cô đều nói chuyện hơn r, chỉ duy 1 ng.
Anh cao lạnh kiêu ngạo. Hoàn toàn k thấy k tự nhiên vì sự xa cách của mình.
“Mọi ng đều ngồi đi, có thể kêu phục vụ lên món” Tân Viên Thường nhẹ giọng dặn Mộ Cẩm Đình.
Mộ Cẩm Đình nghe lời liền đi.
Hạ Băng Khuynh nhìn mọi ng đều vào chỗ, cũng tìm chỗ ngồi.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi ở đó.
Cô sớm tính xong. Nếu anh chào cô, v cô sẽ lễ phép chào lại.
Nếu anh cứ v, k nói chuyện với cô, cô tiết kiệm nước miếng.
Nhìn Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, thấy a hình như k muốn nói gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679789/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.