Tòa Mộ thị về đêm, mang theo sự tối tăm kì lạ.
Đến bảo vệ cũng bị Mộ Nguyệt Sâm tạm thời cho nghỉ, lúc này vào tòa nhà, chỉ có Hạ Băng Khuynh và anh 2 ng.
“Sợ k?” Anh hỏi.
Hạ Băng Khuynh liếc nhìn anh 1 cái.
Ai kiên quyết nửa đêm đến đây?
Bây h còn hỏi cô sợ k?
“Mèo khóc cho chuột*” Cô nhịn k đc khinh bỉ, trực tiếp vào thang máy: “Ng sợ là anh đúng k.”
*ý là giả bộ từ bi, tốt bụng, nãy ng kêu ép cô vào là anh, h lại hỏi sợ k
Nếu sợ, cô sẽ làm ngành này s?
“Đừng cứng miệng, 1 lát r khóc cho xem” Mộ Nguyệt Sâm đi vào đứng sau cô, ấn vào nút lên lầu.
Lúc vướng ng lên, cơ thể a dán vào sau lưng cô, hơi nóng phả lên cổ cô, giọng tự nhiên trầm thấp: “Đến lúc e đừng trốn!”
“Ng muốn khóc muốn trốn còn chưa định!” Hạ Băng Khuynh cười lạnh. Tay hung hăng đỉnh vào sau.
Cô có gì chưa thấy qa?
Thi thể của ng to lớn, sưng phồng hay thi thể khô cứng các loại, cô đều thấy qua r, nói chi 1 hiện trường vụ án?
Trên lầu đèn đều mở, cô mở cửa nhà vệ sinh: “Thi thể đã mang đi, bây h chỉ có thể tái hiện lại. Giả sử tôi là ng bị hại, anh là tên biến thái đó”
Cô nhấn mạnh 2 chữ biến thái.
Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày:”Tôi biến thái? Biến thái chỗ nào? Là giới tính k bt, hay là thẩm mỹ k bt?”
“Ai biết a bt hay k? Công hay thị? Klq đến tôi!” Hạ Băng Khuynh xua tay: “Đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679803/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.