“Cho tôi s?” A biết còn hỏi, ánh mắt lạnh lùng có 1 tia ấm áp.
“Phí lời, tôi k cho a uống, v đưa a làm gì” Hạ Băng Khuynh chửi anh 1 câu, lại nói thêm: “Nhưng anh đừng hiểu lầm, tôi chẳng qa nể mặt họ hàng, mới đồng cảm với tổng tài xui xẻo như a, 2 ng chết r, chuyện này sợ k che giấu đc”
Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu, uống miếng nước: “Giấu k đc thì k đc!”
Anh thở nhẹ, thể hiện bình thản k lo lắm.
Cũng đúng!
Chết 2 ng liên tục, lại dùng cách ác độc, đến mức này, cũng k fai a có thể khống chế đc! Dù s đây cũng là tin đồn nhảm gì, mà là giết ng!
“Tôi đi đây! Anh tự mình cẩn thận chút!” Nói xong 3 chữ cuối, Hạ Băng Khuynh liền quay ng rời đi.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn bóng dáng rời đi, mắt nhuốm sự dịu dàng.
Nha đầu này
Hình như vẫn quan tâm anh!
Trong xe.
Không khí u buồn.
Quý Tu lái xe, Hạ Băng Khuynh ngồi ghế phụ.
Lái xe cả đường, cô đều k lên tiếng.
Chuyện xảy ra hnay khiến cô cảm thấy ngoài ý muốn, tối qua, cô đã dự cảm đó k fai hung thủ thật sự.
Quả nhiên, lại xảy ra chuyện.
Mà lần này còn là thư kí của Mộ Nguyệt Sâm, lúc nãy cô thấy 2 cảnh sát hình sự nói thấp giọng thảo luận với cục trưởng, vừa nói vừa nhìn hướng Mộ Nguyệt Sâm, điều này khiến cô có cảm giác k hay.
Cộng thêm, lúc nãy đi lên, mắt anh có chút do dự.
Càng nghĩ càng hoảng.
Trc đây, cô chưa từng như v.
Hoặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679823/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.