“Nhờ e đó!”
“E sẽ hỏi kĩ, nếu k fai a ấy, cũng chỉ là hỏi theo luật thôi, k nghiêm trọng như a nghĩ.”
“Chỉ mong như v, nhưng a thấy k đơn giản”
“Trc như v, e thay đồ r đi, cúp đây!”
Hạ Băng Khuynh đang cài áo lót lại, cúp máy, để đth đang kẹt bên tai xuống giường, tìm quần mặc.
Đang mặc áo ngoài, chuông cửa vang lên.
Cô cũng k rảnh nghĩ là ai, qa mở cửa.
Ng đến lả Quý Tu.
Thấy bộ dạng cô gấp gáp, Quý Tu lập tức đoán đc: “E biết r?”
“Thầy cũng biết?” Hạ Băng Khuynh nhìn anh, lòng cũng đoán đc.
“Ừ” Quý Tu gật đầu: “Vừa nãy nhận tin tức!”
“Chúng ta đi xem, Mộ gia bận đó đang gấp k thôi” Hạ Băng Khuynh đi ra ngoài.
Quý Tu kéo cô lại: “Tôi thấy e còn gấp hơn” A chỉ dép lào dưới chân cô: ‘Áo ngoài k mặc k nói, đến giày cũng k thay, Hạ Băng Khuynh, 2 năm nay tôi dạy e bình tĩnh đi đâu hết r?”
Hạ Băng Khuynh khó xử k thôi:”Ngại quá, e quên r, e nghe chú dì đang gấp, e liền”
“Đừng giải thích nữa, nhanh đi thay là đc!” Quý Tu giọng ôn hòa.
“Uh!”
Hạ Băng Khuynh quay ng nhanh vào phòng, đứng trc tủ, hít sâu, bình tĩnh lại tí.
Đợi tim k đập mạnh nữa, suy nghĩ của rõ hơn, mới mở tủ, lấy áo ngoài mặc vào.
Gió lạnh buổi sớm như dao cắt.
Hạ Băng Khuynh cùng Quý Tu đến cảnh sát cục.
1 lúc, họ liền đến cửa cảnh sát cục.
Họ vào.
Trc khi đến, Quý Tu đã gọi cho bên cảnh sát, bây h ng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679824/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.