Quý Tu suy nghĩ kĩ 1 lúc, “Lời này e nên nói với tam thiếu, tuy anh ta k tin, nhưng cũng nói e nghe biết cách nghĩ của anh ta.”
”Trác Tùy Hàng theo anh nhiều năm v, Mộ Nguyệt Sâm tuy miệng độc ác, nhưng vẫn trọng tình nghĩa, nếu nói v, sẽ làm dao động quan hệ của họ, nếu e suy luận sai, thì quá xin lỗi anh Trác r.”
“Cho nên e muốn âm thầm điều tra điểm này?”
“Uh” Hạ Băng Khuynh khẳng định gật đầu.
Quý Tu trầm mặc 1 lúc, nói: “E 1 mình quá tốn sức, tôi cùng e điều tra điểm này.”
“Đc!” Hạ Băng Khuynh nở nụ cười.
Sau đó, Hạ Băng Khuynh thay đồ, theo Quý Tu đi ăn cơm.
Đúng h Mộ Nguyệt Sâm gọi đến, hỏi cô ăn chưa.
Hạ Băng Khuynh đáp, đã ăn xong r!
Cúp máy, cô gấp 1 miếng thịt.
Tối 8h
Mộ Nguyệt Sâm đúng h đến ks.
Hạ Băng Khuynh kéo cửa xe sau chui vào.
Quý Tu theo sau đi vào.
Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm lạnh như dao chém qua.
Xe dừng lại, vừa tính gọi điện cho Hạ Băng Khuynh, liền thấy cô cùng Quý Tu đang đi ra.
2 ng vừa đi vừa nói, nhìn rất mật thiết.
Xem ra, lúc nãy ăn cùng Quý Tu.
Lòng anh buồn phiền.
“Lái xe đi!” Hạ Băng Khuynh nhìn Mộ Nguyệt Sâm ngồi đó k phản ứng, động tác đẩy anh 1 cái.
“Hạ Băng Khuynh, hình như tôi k nói, có thể tùy tiện mang theo ng khác gia nhập.” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói, mắt k nhìn Quý Tu, nhưng lời là nói đến anh.
Quý Tu k nói chuyện.
Hạ Băng Khuynh có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679848/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.