“” Hạ Băng Khuynh thật sự mở rộng tầm mắt r!
V chẳng khác gì muốn đi tiểu, nhưng k cho anh cởi quần?
Cô châm biếm nói: “Đường đường là 1 tổng tài, vô lại với cô gái yếu đuối như tôi, Mộ Nguyệt Sâm anh càng ngày càng k có tiền đề, tôi thật sự fai dập đầu lạy, có ánh nhìn hoàn toàn khác!”
“E nói tiếp, sợ có 1 chỗ khác k thể động nữa!” Hạ Băng Khuynh lờ đi châm biếm của anh, nhẹ nhàng, lành lạnh nói.
Đầu anh áp xuống, lại phả hơi nóng lên mặt cô, từ môi mỏng của anh, phả đều là mặt cô.
Trong hô hấp đều là hơi thở nồng đậm của anh.
Hạ Băng Khuynh ngậm miệng.
Động tác đầu tiên là mím chặt miệng.
Uy hiếp như âm thầm, nhưng khiến cô lập tức hiểu ý anh.
Bỉ ổi!
Mộ Nguyệt Sâm ở trên đầu đột nhiên cười ra tiếng, nge đến Mộ Nguyệt Sâm nổi da gà.
Ng bt ít cười, đột nhiên cười, độ khủng bố k khác gì 1 nữ quỷ đang ôm cô, cười với cô.
K lẽ điên r?
Hạ Băng Khuynh bị anh cười đến da đầu tê dại, nhịn k đc hỏi: “Mộ Nguyệt Sâm, rốt cuộc anh cười gì?”
Nói xong, cô nhanh chóng mím môi lại.
Sợ anh lạnh lùng hôn xuống.
Mộ Nguyệt Sâm dừng cười, sờ mũi cô:”Hạ Băng Khuynh, e mím môi chặt v, k fai tưởng tôi cong lưng muốn hôn e chứ?”
Hạ Băng Khuynh ngây ng, đẩy tay anh ra.
K lẽ k fai?
Câu uy hiếp lúc nãy của anh, hiển nhiên là ý này.
“Chột dạ k nói đc r?” Mộ Nguyệt Sâm tiếp tục cười nhẹ:”Xem ra, não
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679856/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.