Xếp lịch? Nhưng tổng tài, bây h a là nghi phạm, cảnh sát sẽ k cho a rời tp này!” Trác Tùy Hàng nhắc anh.
Hiềm nghi chưa loại bỏ, giám sát vẫn k thả lỏng, muốn đi, sợ k dễ.
Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm thâm sâu trầm định nhìn anh: “Thân là thư kí hàng đầu của Mộ thị, k fai đến chút chuyện nhỏ này cậu cũng k giải quyết đc chứ.”
“” Cái này gọi là chuyện nhỏ?
Nếu bị phát hiện, anh sẽ bị bắt đó!
Tới lúc đó anh gánh tội đồng phạm k nói, còn thêm tội lén bỏ trốn.
“Tổng tài, anh ở lại đi, chưa chắc đường này có thể thành công moi đc sự thật, có thể chỉ là giúp ích đc tí. Vì khả năng này mà mạo hiểm, quá k đáng. Hay là tôi và Băng Khuynh cùng đi!”
Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhìn anh: “Cậu nghĩ thật đẹp.”
Trác Tùy Hàng “”
Có gì đẹp chứ?
K lẽ lên núi về quê còn là chuyện tốt gì k bằng?
A nằm mơ cũng k muốn đi!
Thật sự mệt mỏi!
Thật ra tính của tổng tài anh rất rõ, nếu đã quyết định, sẽ k có thương lượng, dù là chuyện nguy hiểm như lần này cũng v.
Bất lực, k đáp ứng cũng fai đáp ứng, làm k đc cũng fai đc, tim thở dài 1 cái, vẫn cung kính đáp: “V tôi đi làm, a muốn chừng nào đi?”
“Càng nhanh càng tốt!” Mộ Nguyệt Sâm nói ngắn gọn 4 chữ.
Lòng Trác Tùy Hàng đang nghĩ, chủ nhân chỉ có 1 mệnh lệnh, nào biết bên trong đó có bao nhiêu chuyện fai sắp xếp.
Vừa k thể để bên cảnh sát biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679876/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.