Mộ Nguyệt Sâm nhìn Mộ Nguyệt Bạch bằng ánh mắt đầy lửa.
Hạ Băng Khuynh giả bộ k thấy.
Dù s, ân oán giữa họ cô k muốn tham gia.
“Nha đầu, trc đây e k say xe? Hnay s lại ói?” Mộ Nguyệt Bạch k hiểu hỏi.
“Tôi k say xe, tôi say sóng!” Hạ Băng Khuynh đáp.
Lúc nãy bị lắc lư, đâu gọi là ngồi xe, như là ngồi thuyền v.
Mộ Nguyệt Bạch rất nhanh hiểu ý, vui vẻ cười: “Thì ra là v, v tiếp theo fai đi thế nào, e có thể chịu k?”
“Buộc thôi, phía trc nói k chừng còn có các loại ngoài ý muốn khác, e nghỉ đủ r, chúng ta lên xe thôi.” Hạ Băng Khuynh đứng dậy, cô k muốn thành gánh nặng.
Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt lên tiếng:”Chúng ta đi bộ đi!”
“Đi?” Hạ Băng Khuynh kinh ngạc: “V fai đi bao lâu?”
“K xa, vừa nãy coi định hướng, k còn bao xa, dù s đường này, xe cũng sắp k chạy đc.”
“V đc thôi!”
Thực tế, Hạ Băng Khuynh cầu mong k cần fai ngồi xe.
Mộ Nguyệt Bạch nhìn 4 phía: “Đi khá tốt, có thể thưởng thức phong cảnh ven đường, a trc đây chưa từng đến nơi như v.”
“Ở lại đi, nơi quỷ này hợp với anh.” Mộ Nguyệt Sâm độc miệng nói 1 câu.
Hạ Băng Khuynh vỗ má, tự đi về trc.
Phía sau nghe tiếng cãi lộn, cô thầm thở dài.
Mộ Nguyệt Sâm dùng đth chỉ đường.
Đợi họ đi qa con đường đầy lỗ đó, phía trc xuất hiện 1 con ngã rẽ khác, nhưng định hướng tới đây là hết.
Nhưng phía trc vốn k có dấu hiệu của thôn làng.
Nhìn từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679913/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.