Nghe thấy tiếng, ánh nhìn của mọi ng đều tập trung với chỗ đó.
Hạ Băng Khuynh cũng quay đầu nhìn, thấy Mộ Nguyệt Sâm bám tường dựa ở bên đó, sắc mặt k dễ coi chút nào.
Chắc là vì lời lúc nãy của cô.
Đc r, cô cũng là bị ép quá, trời biết, vừa nãy anh có mặc đồ hay k.
Mà lúc này, tuy anh đã mặc đồ ngủ r, nhưng cổ áo vẫn mở rộng, lộ ra cơ ngực.
Nhìn cực kỳ gợi cảm.
Khương Viên mắt sáng lên, như là con bướm hoa bay qa đó, thân mật khoác tay Mộ Nguyệt Sâm, mắt đẹp nhìn ngực anh, vừa giả bộ quan tâm vỗ ngực anh: “Nguyệt Sâm, a đáng thương quá, bị thương nặng v, nhất định rất đau.”
“Woa, cơ ngực rắn chắc quá.”
Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu nhìn tay ngọc để trên ngực mình, lạnh lùng nói: “Nếu tay của cô rời khỏi ng tôi, tôi sẽ khỏe hơn nhiều.”
“Aiyo, đáng ghét, ngta quan tâm anh mà.” Khương Viên nũng nịu nhẹ đẩy anh 1 cái, cười khoa trương mấy tiếng, thuận thế sờ lên ng anh thêm mấy cái.
Cô là chuyên về mảng này mà.
Mộ Nguyệt Sâm đẩy tay cô: “Khương Viên, tay an phận 1 tí, nếu k tôi k bảo đảm lúc về nó còn ở trên ng cô.”
“K ở trên ng e thì trên ng ai chứ.” Khương Viên yếu đuối k xương lại áp qua, mắt quyến rũ điểm lên má anh, thở hương thở thơm tho với anh: “Cảnh cáo này của anh em thích, nó khiến e máu huyết sôi trào.”
“Khương Viên---” Giọng Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống mấy lần, trong mắt hiện lên hàn ý.
“Ok---” Khương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679958/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.