“Đứng lại cho tôi!” Mộ Nguyệt Sâm ngăn cản.
Mộ Nguyệt Bạch nhìn về sau, “Đứng lại, e muốn anh ở lại qua đêm với e s? Cũng đc đó, dù s a cũng k có chuyện gì---”
Hạ Băng Khuynh kéo tay ôm eo mình ra, ngắt lời anh: “Đc r, đừng cãi nữa, tôi tiễn anh xuống là đc chứ gì!”
“Shh” Mộ Nguyệt Bạch đột nhiên ngã người về phía cô, ôm eo nhỏ của cô, “Anh Nguyệt Bạch bị con thỏ k có lương tâm đánh mấy cái, sợ là bị nội thương, e đỡ anh đc k?”
Đúng thật là 1ph là nhập vai.
Hạ Băng Khuynh thầm khinh bỉ, đỡ a:”Đc, đỡ anh!”
Sắc lang này ngoài lấy cớ đỡ ra, k có gì tốt hơn s?
“Cảm ơn!” Mộ Nguyệt Bạch ôn nhu cười, nghiêng đầu, chớp mắt vui vẻ với Mộ Nguyệt Sâm đang ngồi tức giận trên sofa.
K fai khiêu chiến, mà là thắng nên khiêu khích!
Lòng Mộ Nguyệt Sâm như lửa đốt, nhưng lại k thể đứng lên chặn lại, loại tâm trạng muốn động lại k thể động, quả thật khiến anh muốn giết ng.
Hạ Băng Khuynh đỡ Mộ Nguyệt Bạch đến thang máy.
Chỉ cần có thể tách 2 ng ra, khiến tai cô yên tĩnh lại, cô k ngại đỡ anh.
Tuy cô biết, Mộ Nguyệt Bạch vẫn đang chơi chiêu cũ, kích thích Mộ Nguyệt Sâm là hứng thú lớn nhất cũng như duy nhất đời anh.
“Hạ Băng Khuynh, e lập tức quay lại, k đc tiễn hắn!”
Mộ Nguyệt Sâm ở sau tức đến muốn hư la lên.
Hạ Băng Khuynh k quan tâm anh, tự lo mình ấn thang máy, đẩy Mộ Nguyệt Bạch vào trong.
Kết quả của việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679968/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.