“Hỗn đản s?” Mộ Nguyệt Sâm nhắm với cổ cô hôn thêm lần nữa, để lại thêm 1 dấu dâu tây.
Cô càng bài xích anh, càng ghét anh, càng ủ men sự điên cuồng và ấu trĩ trong lòng anh.
Hạ Băng Khuynh chỉ cảm thấy cổ nóng rát, như là bị quỷ hút máu cắn v, cô nhìn khuôn mặt đẹp trai da trắng tuyệt đẹp của anh, cùng với đôi mắt đen ẩn chứa ngọn lửa đang chuyển động, thật sự tà tính.
Nói thật, cô vẫn có chút sợ anh.
Tình hình trc mắt thật sự k thích hợp cứng đối cứng với anh:”Mộ Nguyệt Sâm, anh đừng như v, tôi biết a k fai ng xấu---”
“Tôi cảm thấy tôi là ng xấu” Mộ Nguyệt Sâm dùng mũi chà sát má cô, giọng nỉ non: “Mà còn, cực - kỳ - xấu!”
Nhột quá!
Hạ Băng Khuynh bị anh ma sát đến toàn thân nổi da gà, mỗi lỗ chân lông đều mở ra, tê dại, run rẩy.
Cô cắn môi, cố gắng quay đầu đi, “Anh cứ như v, tôi sẽ đi đó, k chăm sóc anh nữa, tôi thực sự k thể chăm sóc tên háo sắc lúc nào cũng sẽ chiếm tiện nghi của mình.”
Vốn tưởng uy hiếp như v k có tác dụng, ai ngờ anh lập tức thả cô ra.
Hạ Băng Khuynh ngây ng 1 chút, phản ứng lại, liền trốn xuống giường.
Tóc bị rối, nhìn rất chật vật.
Mộ Nguyệt Sâm ở bên chậm rãi mặc đồ, lộ vẻ từ tốn, anh nhàn nhạt nói: “Chỉ đùa với e mà thôi, k cần nghiêm túc v!”
Đùa!
Đây gọi là đùa!
V cô tìm ng đánh gãy chân kia của anh luôn có thể gọi là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679974/chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.