“A uống trà gì chứ, k fai mới ăn no s.” Hạ Băng Khuynh trừng anh.
Mộ Nguyệt Sâm hừ lạnh 2 tiếng:”Chắc là e chưa thử đồ ăn của mình r, đồ ăn mặn đến lưỡi cũng tê, răng muốn bỏ đi cho r.”
Hạ Băng Khuynh hít thở, anh vì 1 tách trà, mà dám nói dối cô làm đồ ăn dở?
Thật sự ấu trĩ lên tầm cao mới!
Quý Tu khẽ nhếch miệng, nhẹ cười nói 1 câu: “Tam thiếu, có fai khẩu vị anh k tốt, món Băng Khuynh khá ngon mà!”
Lời của anh khiến hô hấp Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống: “Nghe nói thầy Quý thường xuyên đc ăn?”
“K tính thường xuyên, chắc là mỗi ngày đều ăn món e ấy nấu!” Quý Tu k quan tâm, cười nhạt xa lạ đáp.
Mộ Nguyệt Sâm lập tức bị kích thích!
Mỗi ngày?
Họ k chỉ đi làm học tập chung, mà ăn cơm loại sinh hoạt cá nhân này cũng làm chung?
Trực ngực có cảm giác bị người khác đánh 2 cái, cộng thêm dùng dao đâm 1 cái nữa.
Dùng sức chặt nắm đấm, để bản thân k mất khống chế đánh Quý Tu 2 cái, lừa mất cô gái của anh, còn chiếm hết cuộc sống vốn thuộc về anh, quả thật là tên lừa đảo vô sỉ.
“Cuộc sống sinh hoạt của 2 ng hòa hợp à!” Mộ Nguyệt Sâm nhịn xúc cảm muốn ói máu, miễn cưỡng nói 1 câu.
“Băng Khuynh rất thông minh, cũng rất ngoan, chúng ta quả thực chưa từng cãi vả, cũng may mà có em ấy cuộc sống của tôi k khô khan nữa.”
Phụt---
Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn ói máu!
“Tam thiếu, k s chứ? Sắc mặt k quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679976/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.