Hạ Băng Khuynh gấp đồ xong để trong phòng thay đồ, thấy thời gian đến bữa tối còn s cô nhân cơ hội nằm lên giường lớn chợp mắt một tí.
Trên gối có mùi hương dễ chịu, đầu cô chui vào gối liền ngủ ngay.
Thực ra mùi hương này là mùi hương trên ng Mộ Nguyệt Sâm.
Vừa dậy thì trời đã tối r.
Vốn chỉ muốn chợp mắt tí, k ngờ lại ngủ 4 tiếng.
Lập tức bò dậy xông ra ngoài, phát hiện Mộ Nguyệt Sâm ngồi trên sofa đang ăn đồ ăn ngon trên bàn.
“Anh---” Hạ Băng Khuynh kinh ngạc, anh làm s kêu ship đồ đc?
Mộ Nguyệt Sâm nhìn cái liền biết Hạ Băng Khuynh muốn hỏi gì, lập tức giải thích: “Tôi kêu Quân Thụy mang đến, e cùng ăn đi.”
“Cố đại ca mang đến?” Hạ Băng Khuynh bán tin bán nghi ngồi xuống, “A ta đưa xong r về?”
“Ha---” Mộ Nguyệt Sâm cong miệng, “Cậu ta lại s chủ động rời đi, là tôi đuổi đi.”
“Uh, là v à!” Hạ Băng Khuynh k truy hỏi, nhưng trong lòng k ngừng nghĩ, Cố Quân Thụy là tên nói nhiều, dù có bị đuổi cũng sẽ làm ầm lên, cô ở trong k thể k nghe chút tiếng động.
Đương nhiên cũng k bài trừ khả năng khác.
Cô k hỏi nữa, cùng anh tiêu thụ thức ăn.
Đều là món cô thích.
K nghi ngờ gì anh kêu những món cô thích, Mộ Nguyệt Sâm luôn cho những kinh hỉ nhỏ như v khiến phụ nữ k thể thoát ra.
K nói chuyện, cô chỉ lo ăn, dù s trong việc chăm sóc k bao gồm nói chuyện chung với anh.
Lúc sắp ăn xong đột nhiên anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679983/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.