Tên ngốc cũng biết đồ ăn sáng do Mộ Nguyệt Sâm chuẩn bị.
Vì dù là nguyên liệu hay khẩu vị đều là Hạ Băng Khuynh thích.
Đến trong canh k lấy hành cũng là thói quen của cô.
Tiểu tiết này ngoài Mộ Nguyệt Sâm ra, chắc thế giới này k ai hiểu hơn nữa.
“Băng Khuynh, đừng v mà, Băng Khuynh Băng Khuynh”
Hạ Vân Khuynh càng nắm càng chặt, căn bản k chút ý buông tay: “Chị biết e chịu khổ bên ngoài, mang tí đồ ăn sáng cho e thì s? Ăn chút cũng đâu mất miếng thịt nào! E ăn có dinh dưỡng tí mới tốt!”
Hạ Băng Khuynh mặt k biểu cảm: “Sẽ k mất miếng thịt nào, nhưng e ăn ngán r!”
Cuối cùng thẻ phòng trở lại tay của Hạ Băng Khuynh.
Thẻ k quá dày nhưng cào vào tay vẫn có cảm giác đau.
“ Băng Khuynh”
Hạ Băng Khuynh hít sâu 1 hơi, nhìn mắt chị đỏ lên, có chút k nhẫn tâm: “Cho c cũng vô dụng, dùng hết năm e lại đi”
Quý Tu nói với cô r, nếu chuyện đại học đã giải quyết xong, hôm nay liền có thể rời đi”
Đi đâu cô chưa quyết định nhưng nhất dịnh k ở lại tp S.
Tin đột nhiên như sét đánh 2 ng phụ nữ còn lại.
“Cậu/e phải đi?”
Hạ Vân Khuynh và Tiêu Nhân đồng thanh hỏi.
“Uhm” Hạ Băng Khuynh gật đầu: “E chưa tốt nghiệp, cần đi học thêm”
Hạ Vân Khuynh cố gắng tiêu hóa tin này, thật sự bắt đầu đau lòng r: “Có thể k đi k, tp S là tp lớn, muốn học ở đây cũng đc!”
“Lời này c có thể nói với hung thủ, họ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679998/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.