Đêm giao thừa.
Đây là đêm đoàn tụ, ấm áp.
Nơi chỗ đều có những đứa trẻ tinh nghịch chạy qua chạy lại.
Trong tay cầm pháo bông cỡ nhỏ, nổ ra những ánh sáng đặc trưng, trong đêm thậm chí càng đẹp hơn.
Trong không khí này, cả nhà Mộ gia cộng thêm Hạ Băng Khuynh được cho là ‘khách’, ngồi quây quanh không khí vui vẻ.
“Băng Khuynh, vốn dì đã nói với ông bà thông gia rồi, đến chỗ chúng ta ăn tết, nhưng ông bà thông gia nhất thời đổi chủ ý, nếu không ở cùng nhau thì tốt biết mấy!” Tân Viên Thường có chút tiếc nuối nói.
Hạ Băng Khuynh cười cười, “Mẹ con gọi nói chuyện này rồi, mẹ và ba định đi du lịch Tâm Á với mấy bạn cũ, còn mệnh lệnh cho con và chị trong tháng giêng không được về, họ muốn chơi vui hết mức mới về.”
“Thì ra là vậy” Tân Viên Thường cười gật đầu, “Đúng là nên đi nhiều hơn!”
Bên đó, Mộ Bác Minh nhìn sang Hạ Băng Khuynh, đáy mắt cực kỳ ôn hòa hỏi: “Băng Khuynh, chuyện công việc đã bàn giao hết chưa, ta nghe nói nghề này của các con không có ngày nghỉ.”
Da đầu Hạ Băng Khuynh căng lên.
“Bàn giao xong rồi ạ, thầy Quý cũng biết rõ rồi.” Nói xong, trong lòng thầm chửi mình một cái.
Mấy ngày trước lúc cô gọi cho Quý Tu, căn bản không nói rõ lí do, chỉ nói bản thân phải rời đi mấy ngày. Quý Tu muốn truy hỏi thì cô cúp máy.
Cho nên, so với việc nói bàn giao rõ ràng không bằng nói đã thành công sử dụng thủ đoạn vô lại, tạm thời trốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2680127/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.