Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau
“Sometimes, when you…” Chuông di động Mai Thùy Hân vang lên, cô mơ mơ màng màng vươn tay muốn tiếp lại bị Trịnh Thiên Ngọc túm lấy ném ra xa. “Anh làm gì đấy!” Mai Thùy Hân lập tức tỉnh táo lại! Trời ạ, giờ đã là giữa trưa rồi, hôm nay cô có tiết học đấy! Mai Thùy Hân túm lấy tấm chăn đơn che lấy thân mình, chuẩn bị xuống giường đi nhặt điện thoại. Nhưng mắt cá chân mảnh khảnh lại bị bàn tay to nắm chặt lấy, “Không được nhúc nhích, nằm xuống!” Trịnh Thiên Ngọc đến mắt cũng không thèm mở, nằm sõng soài trên giường ra lệnh với Mai Thùy Hân. “Anh thần kinh à! Hôm nay tôi còn có tiết học!” Mai Thùy Hân đau lòng nhìn chiếc di động ở góc tường, đó là đồ vật đáng tiền duy nhất của cô. “Không được đi học, nay cô ở cùng tôi một hôm.” Trịnh Thiên Ngọc ngang ngược không nói lý. Bàn tay to cứng như sắt thép giữ chặt lấy Mai Thùy Hân, Mai Thùy Hân căn bản không thoát khỏi khống chế của hắn. Mai Thùy Hân thở dài, dịu giọng thương lượng với hắn: “Anh thả tay ra đi, tôi đi nhặt điện thoại.” Trịnh Thiên Ngọc miễn cưỡng mở mắt: “Cái điện thoại vỡ kia của cô nên vứt đi từ lâu rồi! Quẳng đi! Chút nữa tôi dẫn cô đi mua cái mới!” Giọng điệu kiêu căng, đầy vẻ ta đây hơn người. Mai Thùy Hân bực bội, cô cười lạnh: “Vâng, trong mắt của tổng giám đốc Trịnh, hết thảy đồ đạc của tôi đều là thứ bỏ đi! Tôi thấp kém hèn mọn, không so được với xuất thân cao quý của ngài!” Lời nói có gai ấy khiến đôi mày rậm của Trịnh Thiên Ngọc nhíu lại đầy nguy hiểm. “Mai Thùy Hân, cô đang khiêu khích tôi sao?” Tuy giọng điệu hắn đầy thản nhiên, nhưng trong đó lại ẩn chứ tia uy hiếp rất rõ ràng. “Sao tôi dám khiêu khích ngài! Ngài hô gió gọi mưa, nắm quyền nắm thế. Tôi chẳng qua chỉ là cô tình nhân bán mình, sao dám đối đầu với ngài đây!” Ánh mắt Mai Thùy Hân ngước nhìn Trịnh Thiên Ngọc đầy quật cường mà trong trẻo lạnh lùng. Trịnh Thiên Ngọc lặng im nhìn Mai Thùy Hân, con ngươi u ám dần dần nhiễm tia sáng khát máu. “Mai Thùy Hân, cô ghét tôi như thế sao?” Mai Thùy Hân trừng mắt nhìn Trịnh Thiên Ngọc, trong mắt cô đầy ắp tức giận. “Đúng.” Một chữ đơn giản, cô lại dùng sức mà nói. Trịnh Thiên Ngọc cười lạnh, quanh người hắn tỏa ra cảm giác ác nghiệt khiến người ta sợ hãi. “Được, vậy tôi để cô ghét cho triệt để.” Lời còn chưa dứt, hắn đột nhiên trở mình hung ác đè cô dưới thân rồi lật tay dùng cà vạt trói hai tay cô lại. “Thả tay ra! Trịnh Thiên Ngọc anh là đồ khốn!” Mai Thùy Hân khàn giọng gào thét, liều mạng vùng vẫy. Mà Trịnh Thiên Ngọc lại giống như con sư tử nổi điên muốn xé cô thành từng mảnh. Không có hôn môi, không vuốt ve, không có bất cứ dạo đầu nào, thanh kiếm khát máu kia đột nhiên đánh úp tới, trước khi cô chưa có bất kì chuẩn bị nào, cắt nát linh hồn cô… Máu chầm chầm chảy xuống, Mai Thùy Hân dùng phần lý trí còn sót lại để khống chế bản thân, không vì khuất nhục và đau đớn mà chảy nước mắt, giữ lại cho mình chút tự tôn cuối cùng. Không biết Trịnh Thiên Ngọc rời đi lúc nào. Đợi tới lúc Mai Thùy Hân tỉnh lại, trời đã tối rồi. Mai Thùy Hân nằm im không nhúc nhích một lúc rồi kéo lê thân xác tàn tạ đến phòng tắm. Cô cảm thấy cơ thể mình thật bẩn! Khắp người cô đều là vết máu tụ xanh tím. Người đàn ông này còn tàn nhẫn hơn ác ma ác độc nhất. Mặt sưng, môi rách, ánh mắt trống rỗng như người chết. Trịnh Thiên Ngọc còn tiếp tục như vậy, mình nhất định bị hắn hủy hoại. Mai Thùy Hân vươn tay, vuốt ve khuôn mặt của mình trong gương. Trốn đi! Suy nghĩ này giống như sao băng lướt qua đầu cô nhưng lại lập tức bị cô từ bỏ. Mai Thùy Hân, mày phải kiên cường. Ba mày vẫn đang nằm trên giường bệnh chờ mày tới cứu. Mày không thể chịu thua như vậy. Nếu Trịnh Thiên Ngọc là ông chủ của mày, vậy mày hãy sắm vai một người tình nhân tiêu chuẩn đi. Trịnh Thiên Ngọc không thích đàn bà bướng bỉnh, vậy mày ngoan ngoãn dễ bảo là được rồi. Trịnh Thiên Ngọc không thích đàn bà độc lập, vậy mày dịu dàng hiền thục là được rồi. Không phải là diễn trò sao? Ai không làm được chứ. Từ giờ trở đi, mày phải sắm vai một cô tình nhân dịu dàng nghe lời. Cho dù xảy ra chuyện gì, cho dù Trịnh Thiên Ngọc đối xử với mày thế nào, mày cũng phải kiên cường mà tươi cười. Mày không thể khống chế thân thể của mình, nhưng trái tim mày, không thể bị bất kỳ ai đánh bại! Mai Thùy Hân, cố lên!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau