Trì Tảo Tảo miễn cưỡng muốn dán anh, Diệp Khuyết cũng là say rồi.
Vặn bung tay nhỏ đang ôm eo mình của cô ra, anh cụp mắt nhìn cô, lời nói nhỏ nhẹ: “Nếu em ở trước mắt anh, anh sẽ không tập trung làm việc được, Tảo Tảo, không nghe nói câu này sao? Khoảng cách tạo ra vẻ đẹp, hiểu không?"
Khoảng cách tạo ra vẻ đẹp?
Ý chính là, anh vẫn là kiên quyết không cho cô ở cùng?
"Vậy thì thôi!" Cô ủ rũ cúi đầu, vặn vẹo mười ngón tay của mình, xoay người, yên lặng rời khỏi.
Nhìn dáng vẻ xoắn xuýt của cô gái nhỏ kia, Diệp Khuyết nhíu nhíu mày, thật cảm thấy đáng yêu đến cực điểm.
Anh dường như phát hiện, anh là thật sự càng ngày càng thích cô bé này, lúc trước cả ngày không nhìn thấy cô, anh nhắm mắt lại đều nhớ tới, không nghe được cô ồn ào bên tai mình, anh càng thêm lực bất tòng tâm.
Lúc này, anh có việc phải giao cho Vân Phi đi làm, vì vậy, nhất định phải đẩy cô ra.
Trì Tảo Tảo ở trong phòng một mình nhàm chán, lại xuống lầu tán gẫu với ba mẹ.
Tiết Dung Chân muốn hỏi cô chuyện Đường Hoàn Quân, Trì Tảo Tảo hết cách rồi, liền rõ ràng mười mươi với nói ba mẹ.
Mới vừa nói xong, liền nghe có người nhấn chuông cửa, dì Vân đi mở cửa, liền thấy Đường Vãn Nguyên vô cùng lo lắng xông tới, nắm lấy Trì Tảo Tảo liền hỏi.
"Tảo Tảo, Tảo Tảo, vì sao Hoàn Quân lại bị bắt đến cục cảnh sát? Tại sao?"
"..."
"Cô nói gì đi? Chuyện này rốt cuộc là như thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-ong-xa-phuc-hac-sung-vo-yeu/1849005/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.