Sợ Trì Tảo Tảo bị cảm mạo sinh bệnh, Diệp Khuyết cũng không chỉ trích cô nhiều, bắt lấy cô nhanh chóng trở về phòng, mở nước nóng trong phòng tắm, làm cho cô đi vào ngâm nước nóng.
"Tắm xong rồi gọi anh."
Anh tự mình thử nước ấm cho cô, cảm thấy gần đủ rồi, lúc này mới chuẩn bị rời khỏi phòng tắm.
Trì Tảo Tảo kéo tay anh, không cho anh đi.
Diệp Khuyết quay đầu lại nhìn cô.
Cô bé ngại ngùng nở nụ cười, hai má đỏ bừng, cúi đầu, ngượng ngùng không ngớt nói: "Cái kia... Chúng ta đều sắp kết hôn, lập tức sẽ trở thành vợ chồng, kỳ thực, kỳ thực, chúng ta có thể tắm chung cùng một chỗ."
Nói xong, cô sợ anh lại từ chối, vì vậy không dám nhìn tới con mắt của anh, cúi đầu chờ đợi anh quay đầu lại.
Không nghĩ tới, Diệp Khuyết chẳm chằm nhìn cô im lặng chốc lát, ngược lại hít một tiếng: “Trì Tảo Tảo."
"Hả?" Cô đột nhiên ngẩng đầu nhìn anh.
Người đàn ông rất cao, một mét tám bảy, mỗi lần ở trước mặt anh, cô đều phải ngẩng đầu mới có thể thấy được khuôn mặt anh.
Điểm này, Trì Tảo Tảo cảm giác mình thấp đến rất đau xót.
"Em sớm muộn cũng sẽ là của anh, trốn không thoát, nhanh chóng đi tắm rửa, xong rồi lại gọi anh, anh đi xử lý vài phần văn kiện công ty."
Dứt tiếng, không nhìn biểu cảm thất lạc của cô, anh xoay người rời khỏi.
Trì Tảo Tảo nhìn theo bóng lưng anh, cảm thán mình không tiền đồ, không có năng lực giữ anh lại, không đủ hấp dẫn chinh phục anh.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-ong-xa-phuc-hac-sung-vo-yeu/1849044/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.