"Hửm?"
Một côn này của Vương Phàm thất bại, thấy côn bị người thanh niên trước mặt năm chắc trong tay, không khỏi có chút kinh ngạc.
Thế nhưng, nhìn thấy Diệp Lâm lại vì Hắc Long ra tay, ông ta lại cho rằng bọn họ cũng là cùng một nhóm cho nên không khỏi cảm thấy khinh thường.
"Cậu nghĩ cậu là ai?"
"Cũng xứng để ông cụ Triệu nể mặt cậu à?"
Vương Phàm không biết sáng nay Diệp Lâm đã cứu mạng ông cụ Triệu, có ơn với nhà họ Triệu.
Sau khi ông cụ Triệu xuất không để lộ việc này về đến nhà cũng
Vừa nghe nói người Hắc Long đang ở Yến Kinh, để trả thù cho đứa cháu gái nhỏ bị đoạt mất tượng Phật Ngọc, đã phái cung phụng Vương Phàm ở nhà đến dạy cho Hắc Long một bài học.
“Hắc Long hiện tại là người của tôi.” Diệp Lâm cầm côn không buông tay: “Đánh chó thì phải ngó mặt chủ!”
“Vậy tôi cũng sẽ đánh cả chủ nhân là cậu!” Nói xong, Vương Phàm lắc lắc cổ tay, thoát khỏi sự trói buộc của Diệp Lâm.
Diệp Lâm cũng bị một côn này làm lay động, lùi về phía sau mấy bước, cánh tay cũng tê rần.
Thầm nghĩ: Không hổ là cường giả dưới Chiến Thần, thực sự rất mạnh mẽt!
Dù vậy, Diệp Lâm vẫn đứng trước mặt Hắc Long không chịu nhường một bước nào.
"Chàng trai! Tránh ra!" Cây côn trong tay Vương Phàm lại đập thật mạnh xuống đất.
Một vết nứt lớn ngoän ngoèo bức thẳng về phía chân Diệp Lâm.
Thấy thế, Diệp Lâm cũng tiến lên một bước, đồng dạng chấn nát mặt đất.
Một lực lượng vô hình nghênh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-vuot-nguc/1539765/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.