“Đại ca quả nhiên là cao thủ!”
Dương Duy cũng cười thoải mái, trong lòng tràn đầy ngưỡng mộ và ghen tị với Diệp Huyền!
Gần đến khi bữa tiệc kết thúc.
Tổng bộ gọi điện thoại cho Phiền Chiến Vương và yêu cầu hắn nhanh chóng trở về thủ đô ngay lập tức để giải quyết một số việc công rất khẩn cấp.
“Thật đáng tiếc, vốn dĩ tôi còn muốn ở lại thêm vài ngày để ôn chuyện với cậu!”
Phiền Chiến Vương năm chặt tay Diệp Huyền, lưu luyến không rời. “Không sao, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội.”
Diệp Huyền vỗ vỗ mu bàn tay Phiền Chiến Vương: “Lần này uống rượu nói chuyện phiếm không phải cũng rất vui sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Phiền Chiến Vương mỉm cười tạm biệt rồi rời đi.
“Phiền Chiến Vương đã đi, đồng nghĩa với việc thời gian quản lý chặt chế cũng đã kết thúc!”
Vẻ mặt của Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh lập tức trở nên có chút bất an:
“Oán giận của nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đã sâu, mấy ngày tới nhất định sẽ có hành động!”
Lâm lão gia, Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu và bác sĩ Trương cũng âm thầm gật đầu: “Cái gọi là minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng! Chỉ sợ họ giở trò sau lưng!”
Diệp Huyền bình tĩnh mỉm cười: “Họ muốn chơi thế nào thì chúng ta đều theo đến cùng. Và nếu mọi người muốn trở thành thành viên của Thương hội Giang Nam, mọi người cần phải bước vào ngưỡng một trăm tỷ, tập đoàn của mọi người còn chưa đủ tài sản đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-xuat-the/235626/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.