Lý Hữu không nặng không nhẹ cắn mặt cậu, nói: “Lá gan em rất lớn.”
Trong giọng nói của hắn mang theo sự cưng chiều đặc biệt. Sau đó, hắn bế Thiệu Ly dậy, đi về phía nhà tắm. Kết quả như dự đoán – nước đã hết ấm nữa.
Mùa hè năm nay không quá nóng như mọi năm.
Thiệu Ly cảm thấy chả có gì quan trọng, cậu nói: “Cố thì cũng tắm được.”
Lý Hữu ngăn cản: “Không được, rất dễ bị cảm. Anh đi lấy nước ấm.”
Hắn tùy tiện lấy khăn tắm quấn quanh thắt lưng rồi mở cửa đi ra ngoài, lúc đi ngang chỗ hai đứa nhóc đang chơi hình như còn nói mấy câu.
Sau đó, hắn xách nước đổ vào bồn, đợi đến khi nước đủ ấm mới ôm Thiệu Ly đặt vào, tay sờ mông cậu rồi từ từ thâm nhập vào bên trong lấy hết những thứ hắn đã để lại ra.
Thiệu Ly quay đầu lại, không quên lên án mà nhìn hắn, nói: “Lần này có vẻ cẩn thận nhỉ?”
Cơ ngực của Lý Hữu dán vào lưng cậu, miệng kề sát tai cậu, dường như không chịu nổi sự châm chọc của cậu, hắn cắn cổ cậu trêu chọc: “Bây giờ lại nói như thế? Cuối cùng em muốn anh phải làm thế nào đây? Thả lỏng đi, em chặt như vậy làm anh không vào được.”
Thiệu Ly có chút lúng túng, nói: “Được rồi, để em tự làm.”
Lý Hữu ôm chầm lấy cậu, hắn không muốn từ bỏ quyền lợi của mình: “Em còn quậy nữa anh sẽ đánh mông đó .”
Đây là lời mỗi khi Thiệu Ly muốn dạy dỗ Thiệu Hiểu Tây thì sử dụng nhưng đến phiên Lý Hữu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-mai-cuong-mai/2131024/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.