Cô ta đứng trước giường của tôi, từ trên cao nhìn xuống tôi, cả người tràn đầy vẻ sắc bén, giống như một mũi tên ngầm, có thể đem tâm xuyên thủng.
Chu Tiên: “Cư nhiên cô đều biết hết rồi, tôi cũng không dối gạt nữa. Đích xác, tôi là thiên kim duy nhất của Chu thị, chính là vị hôn thê chính quy của Dị Tư Ẩn.”
Cô ta cố tình đem hai chữ ‘chính quy’ tăng nặng, chính là bởi vì nhắc nhở tôi, hoàn cảnh hiện giờ của tôi chẳng qua chỉ là một tiểu tam.
Chu Tiên: “Nếu như không bị tai nạn xe cộ, anh ấy cũng sẽ không chết, quan hệ của tôi và cô cũng không tới nỗi xấu hổ. Anh ấy cũng sẽ không tìm tới cô. Tô Tình Thiên, có muốn nghe chuyện giữa tôi và Dị Tư Ẩn không?”
Vẻ sắc bén của cô ta từ từ tản đi, vẻ mặt nhu hòa, cặp mắt cong lên, chìm vào ký ức. Quá khứ của cô ta và Dị Tư Ẩn, tôi không tham dự vào quá khứ của họ.
Tôi: “Không muốn biết.”
Chu Tiên: “Không muốn hay không dám? Tô Tình Thiên, cô yêu anh ấy rồi? Đúng vậy, anh ấy có mị lực như vậy, mặc dù là quỷ nhưng cũng làm cho kẻ khác bị hãm sâu vào. Sau khi tôi biết anh ấy chết, tinh thần sa sút, khi đó tôi không biết cô và Viên Doanh đang bận việc gì. Tôi vô cùng khổ sở, cho rằng mình sẽ đi theo anh ấy. Thẳng tới khi ba của Dị Tư Ẩn tìm tới tôi, nói rõ tình hình của anh ấy thì tôi mới biết chỉ có tìm quỷ thê, sinh quỷ thai hồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/2076364/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.