Sáng sớm hôm sau, mặt trời mới nhô lên trên biển.
Đông Phương Nhuận đang đứng chắp tay trên bến tàu, toàn thân y bào nguyệt sắc trong veo như nước, chỉ bạc thêu uốn lượn nhẹ nhàng, dưới ánh mặt trời vô cùng lộng lẫy.
Mà phía sau hắn là quan viên bộ Lễ, đang nhìn chiếc thuyền phấp phới cờ Đại Tần lướt đến.
Một người trong đó lặng lẽ hỏi: “Sao Hoàng thượng lại đích thân đến?”
Người kia nhỏ giọng đáp: “Ai biết được, sáng nay nghe tin thấy thuyền Đại Tần, Hoàng thượng liền tới.”
“A!” Không biết là ai hô to một tiếng: “Đó là thuyền tuần tra a!”
Mọi người nhìn theo, phía sau thuyền Đại Tần, là một thuyền lớn ba thuyền nhỏ, cột buồm bay bay cờ Đông Sở, chính là thuyền tuần tra Thủy sư mà họ rất quen thuộc.
Mọi người ở phía sau bàn luận sôi nổi, Đông Phương Nhuận chỉ nheo mắt lại, ánh mắt chợt lóe chợt tắt, ý tứ không rõ ràng.
Đợi đến lúc thuyền cập bến, đã là gần hai canh giờ sau.
Từ trên tàu, một nam một nữ chậm rãi đi xuống.
Hai người sóng vai bước xuống, nam tử cao ngất như tùng, nữ tử trong trẻo như liên, khóe môi đều gợi lên một độ cong nhàn nhạt, cũng bá đạo, cũng cuồng vọng, cũng lạnh lùng bức người, cũng hơn người, nhưng ở cạnh nhau lại hài hòa đến vậy, giống như họ từ lúc sinh ra đã là một đôi, cảm giác hài hòa ấy làm Đông Phương Nhuận hơi híp mắt lại.
“Có chuyện gì thế?” Một người ở phía sau hô to.
Đông Phương Nhuận nhìn theo, phía sau Chiến Bắc Liệt và Lãnh Hạ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-phi-tan-nhan-buu-han/2494876/quyen-2-chuong-76-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.