Tô Mộng lắc đầu, “Tạm thời anh ấy không đồng ý đăng ký kết hôn với con, anh ấy nói đợi con sinh đứa bé ra đi xét nghiệm quan hệ cha con rồi lại nói sau.
Nhưng con làm gì có con của anh áy đâu.”
Mẹ Tô vừa nghe thấy lời này sắc mặt liền thay đổi, “Mộng nhi, con đừng nói với mẹ là con không hề mang thai? Con lừa Đường Minh.”
“Mẹ, con cũng không có cách nào khác, lúc đó Đường Minh đang sứt đầu mẻ trán, nếu không nhân cơ hội tiến vào thì làm sao có cơ hội gả vào nhà họ Đường?”
Khi đó, Tô Mộng nhìn thấy những lời bàn tán về Tô Cẩm Khê, cho rằng Đường Minh hẳn là ghét cô, nên lúc đó cô ta lấy cớ mang thai tiếp cận Đường Minh.
“Con điên rồi, loại chuyện như này chỉ có thể giấu ngày một ngày hai, có thể giấu được cả đời à? Nếu nhà họ Đường biết con lừa họ, đến lúc đó con sẽ không có chỗ tốt nào đâu.”
“Mẹ, chuyện này mẹ không hiểu đâu, mặc dù đêm đó con không mang thai được, nhưng sau này con gả cho Đường Minh thì chẳng phải có cơ hội rồi sao?
Mặc dù bây giờ là giả, nhưng không có nghĩa là sau này không có.
Tóm lại là con gả vào đó rồi lại tính sau.” Tô Mộng đã sớm tính toán xong cả rồi.
Trước kia mẹ Tô cảm thấy mình chiều hư cô con gái này, không hiểu thủ đoạn tâm cơ gì, sợ cô ta sẽ bị thiệt.
Đến bây giờ bà ta mới biết mình đã đánh giá thấp Tô Mộng, chẳng qua cô con gái này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-nho-chay-dau-cho-thoat/1360503/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.