Một cảm giác xa lạ chưa từng có ập đến như bão lửa.
Hộc Luật Yển cúi đầu, hơi thở nặng nề. Khi hoàn hồn, hắn như bị điện giật, lập tức rụt tay về, sau đó nhẹ nhàng xoay xoay ngón tay trong bóng tối.
Đầu ngón tay hắn vẫn còn nóng bỏng hơi thở của Mị Lục, làn da nơi ấy như đang âm ỉ cháy.
Hàng mi rủ xuống khẽ run.
Chẳng bao lâu, cả cơ thể hắn bắt đầu run rẩy.
Lờ mờ trong thân thể, như có dòng nhiệt lưu hỗn loạn tuôn trào, đi đến đâu lửa càng cháy dữ dội đến đó.
Hắn không phải không biết gì về chuyện này. Ngược lại, vì lớn lên ở thanh lâu, nên đến cả những chuyện nhỏ nhặt hắn cũng hiểu rõ.
Thế nhưng, hắn luôn ghê tởm những chuyện ấy.
Trong ký ức của hắn đầy rẫy hình ảnh những nữ tử thanh lâu, bao gồm cả người đàn bà kia, dây dưa cùng những nam nhân đủ mọi dáng vẻ.
Nhìn đâu cũng chỉ thấy da thịt trắng lóa.
Mỗi lần hồi tưởng lại, hắn đều thấy buồn nôn.
Hắn ghét con người có d*c v*ng, nó khiến người không còn là người, mà giống như thú hoang sống ngoài rừng rậm.
Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ, có một ngày, hắn lại sinh ra khao khát với một người đồng giới — cái khao khát mà trước nay hắn từng bài xích, từng ghê tởm, thậm chí từng mong nó vĩnh viễn biến mất khỏi thân thể con người.
Hắn không thể làm ngơ trước thứ tình cảm mãnh liệt đang khuấy đảo lồng ngực.
Hắn muốn phủ lên thân thể ấy. Hắn muốn hôn Mị Lục. Hắn muốn ôm lấy y.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-roi-nam-chinh-my-cuong-tham/2857496/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.