Một câu nói nhẹ nhàng như gió của Hộc Luật Yển, lại giống như tảng đá lớn ném xuống mặt hồ, "òa" một tiếng, dậy lên ngàn tầng sóng.
Mọi người quanh đó sững sờ như trúng sét đánh, cảm giác như toàn thân bị đóng băng.
Bọn họ thậm chí còn nghi ngờ liệu mình có nghe lầm không.
"Hắn... hắn nói gì? Hắn là Hộc Luật gia — Hộc Luật Yển?"
"Không không, trọng điểm không phải ở đó! Trọng điểm là hắn nói hắn muốn làm Thành chủ!"
"Hắn làm Thành chủ kiểu gì? Thành chủ hiện tại vẫn còn đó mà?!"
Mọi người nhao nhao bàn tán, thì bỗng bị một giọng thô lỗ ngắt ngang:
"Mẹ kiếp, mấy người để ý sai chỗ rồi đấy! Không thấy hắn vừa hút sạch linh khí của tên kia sao?!"
Được nhắc nhở, ai nấy như sực tỉnh từ cơn mộng. Trong nháy mắt, vẻ không thể tin nổi lại lần nữa phủ lên gương mặt từng người, thậm chí còn mãnh liệt hơn trước.
Không khí lặng như tờ, có kẻ hít mạnh một hơi lạnh:
"Hắn với Lận Sùng là quan hệ gì vậy..."
Một câu nói ra, liền đánh trúng nỗi nghi ngờ trong lòng tất cả.
Hộc Luật Yển và Lận Sùng có quan hệ gì?
Vì sao hắn lại có được năng lực đặc biệt của nhà họ Lận?
Thế nhưng Hộc Luật Yển không có ý định trả lời. Thấy không ai lên tiếng nữa, hắn lười biếng nâng tay.
Ngay khi tay hắn hạ xuống, một bóng người im lặng lướt tới trước mặt hắn, nửa quỳ dưới đất, cúi đầu thấp giọng:
"Bang chủ."
Ánh mắt mọi người từ Hộc Luật Yển chuyển sang người kia, chẳng mấy chốc liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-roi-nam-chinh-my-cuong-tham/2857511/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.