Mị Lục chẳng biết phải giải thích thế nào cho tất cả những điều đang diễn ra. Y có cảm giác như mình đang mắc kẹt trong một giấc mộng có chủ đích, nơi mọi chuyện đều xoay quanh y và Tống Dữ.
Một giấc mộng mà y và Tống Dữ là tâm điểm, mọi sự kiện đều lấy hai người họ làm trung tâm vận hành.
Vậy nên dù ở trường hay ở nhà, y đều có thể nghe thấy tên của Tống Dữ.
Vậy nên bất kỳ học sinh nào y tùy tiện bắt chuyện đều biết đến Tống Dữ.
Vậy nên chú Lý cùng mọi người cũng không cản y gặp Tống Dữ.
Vì y và Tống Dữ chính là nhân vật chính của giấc mộng này.
Còn mục đích của giấc mộng này—
Ánh mắt Mị Lục vượt qua Tống Dữ, nhìn ra phía sau. Tống Dữ đang đứng ở rìa sân thượng, chỉ cần lùi thêm một chút xíu thôi là chắc chắn sẽ rơi xuống từ tầng mười sáu.
Tầng mười sáu, có lẽ đủ để khiến một người mất mạng.
Mặc dù Mị Lục không đứng sát mép sân thượng như Tống Dữ, nhưng khi y nhìn thấy những toà nhà thấp bé xa xa và dòng người nhỏ bé như đàn kiến phía dưới, trong lòng vẫn không tránh được một trận sợ hãi.
Dù y không sợ độ cao, nhưng độ cao của tầng mười sáu đủ khiến người ta hoảng hốt.
Đây có lẽ chính là mục đích của giấc mộng này.
Để Tống Dữ dụ dỗ y cùng nhảy xuống từ tầng mười sáu.
Dụ dỗ y cùng kết thúc cái cuộc đời tẻ nhạt vô vị này.
Ánh mặt trời rực rỡ đến chói mắt, Mị Lục giơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-roi-nam-chinh-my-cuong-tham/2857550/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.