Cô không giết ngươi, chỉ phạt ngươi, được không?
Một câu nói tuy ít chữ nhưng "thiên hồi bách chuyển"*, "hồi" vào tận sâu trong một nơi nào đó, "chuyển" vào trong trái tim đong đầy cảm xúc của Tiết Thứ.
*Thiên hồi bách chuyển: Quanh đi quẩn lại
Giọng nói khàn khàn và âm điệu cố ý kéo dài bỗng chốc như đan thành một tấm lưới khóa chặt hắn. Hắn không thể trốn, cũng không muốn trốn.
Lý trí cam nguyện bị vây chặt, dã thú trong lòng lại gào thét đòi xông ra. Tiết Thứ căng cứng cả người, trong con ngươi đen kịt chứa đầy sự tàn bạo và cả khát vọng khôn cùng.
Hắn nắm chặt lấy cổ tay Ân Thừa Ngọc. Với một chút lý trí còn sót lại, bắp tay Tiết Thứ gồng lên, đôi mắt đầy tơ máu.
Hệt như một con sói đang đi săn, chớp mắt sẽ vồ tới, ghim chặt răng nanh vào cổ con mồi.
- Điện hạ phạt ta thế nào cũng được.
Cổ tay hơi đau, Ân Thừa Ngọc lùi về sau, vừa vặn gặp phải dục vọng trong mắt hắn.
Đúng là người trẻ tuổi, nhiệt huyết sôi trào.
Y xấu xa mím môi nhìn cổ tay bị nắm chặt, lại vươn bàn tay còn lại chạm vào cánh tay Tiết Thứ rồi vuốt nhẹ theo gân xanh gồ lên. Sau cùng, y vỗ nhẹ lên mu bàn tay hắn:
- Ngươi làm đau Cô đấy, lại thêm một tội nữa.
Mặc dù nói vậy nhưng lại không thấy y tức giận như trước nữa.
Tiết Thứ dời mắt, nhìn cổ tay của y.
Da Ân Thừa Ngọc khá trắng, chỉ cần chạm mạnh là sẽ xuất hiện vết đỏ. Bị hắn nắm chặt đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-thien-tue-tu-sinh/1714770/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.