Bất ngờ nghe y nói thế, Tiết Thứ sửng sốt, ánh sáng trong mắt dần biến mất.
Trong con ngươi đen như mực bỗng nhen nhóm một đốm lửa, rồi bùng lên thành một ngọn lửa không thể dập tắt.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Ân Thừa Ngọc, hắn chậm rãi cởi áo ngoài, sau đó là áo trong trắng như tuyết.
Quần áo bị ném bừa ở phía cuối giường, thân trên chắc nịch lõa lồ. Bởi vì cố gắng kìm nén cảm xúc, từng thớ cơ bắp trên người hắn căng lên, trông rất sắc sảo.
Ân Thừa Ngọc ngang nhiên quan sát hắn.
Đây là lần đầu tiên y nhìn thấy cơ thể của Tiết Thứ trong khi tỉnh táo.
Đời trước, vì thân phận hoạn quan của mình, Tiết Thứ tuyệt nhiên không cởi quần áo trước mắt y.
Y còn nhớ rõ, lần đó y bị hắn trêu ghẹo đến nổi giận, định xé rách quần áo của hắn. Song khi ấy chỉ là kéo vạt áo, hở ngực mà thôi.
Không giống với hình ảnh trước mắt, bấy giờ nước da của Tiết Thứ trắng hơn một chút, tái nhợt như thể quanh năm chẳng ra nắng được mấy ngày. Trên ngực hắn đầy những vết sẹo cũ lớn nhỏ, đặc biệt là một vết trông khá đáng sợ ở trước ngực.
Đằng sau mỗi một vết sẹo là những câu chuyện xưa cũ đầy khó khăn.
Mà Tiết Thứ...giấu kín hết thảy, chẳng dễ dàng mà kể cho ai nghe.
Song, điều mà hắn càng muốn giấu, y càng muốn tìm cho ra.
Ân Thừa Ngọc vui vẻ mỉm cười, lơ đãng nhìn hắn.
Đời này, không có gì ngăn trở cho nên Tiết Thứ vô cùng tự giác chủ động.
Ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-thien-tue-tu-sinh/396277/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.