Trong viện nghiên cứu không có chút ánh sáng nào, Quý Thính cầm một cái đèn pin nhỏ xíu chiếu loang loáng mới lờ mờ thấy được vài con thây ma du đãng. Bước thật nhẹ, Quý Thính vừa lưu ý thây ma bốn phía, vừa cẩn thận dưới chân không bước lên những đồ lạp tạp, tránh phát ra bất cứ động tĩnh nào. 
Viện nghiên cứu rất lớn, chỉ từ cửa chính đến kho thuốc tốn không ít thời gian, khi Quý Thính tới trước kho dược phẩm thì đã đổ mồ hôi khắp người. 
Lặng lẽ ngừng trước cửa kho, có một con thây ma mặc áo khoác trắng đi tới, Quý Thính vẫn bình tĩnh không nhúc nhích, cho đến khi con thây ma đi ngang qua, cô mới nhẹ nhàng thở ra. 
Quý Thính an tĩnh đứng đó quan sát đám thây ma chung quanh, cô nhận ra bọn chúng giống như trong sách mô tả, trên người không có vết thương, sắc mặt tuy rằng tái nhợt nhưng cũng không quá mức. Nếu không phải biết trước, bởi vì quá gần với nguồn virus thây ma nên bị cảm nhiễm, sau khi bị nhiễm thì cũng không khác gì mấy người còn sống, Quý Thính đã bị lộ từ lâu. 
Quan sát đã đủ, Quý Thính đi vào trong kho thuốc. 
Tầng trên cùng, một con thây ma đang đi từ từ, cổ nó bị chém đứt một nửa, đầu ngoặc xuống một góc kỳ dị, phía sau nó là các tầng cửa bảo hộ đã bị mở ra. Tầng lầu này chỉ có một mình nó, thanh âm hồng hộc từ cổ họng nó vang vọng trong đại sảnh nghe thật quỷ dị. 
Nó cứ đi, chân trái bị gãy đột nhiên răng 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuu-vot-co-chap-cuong-nam-phu/855130/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.