- Á aaaaa... anh là ai ? - Cô đột nhiên hét lớn .
Hắn giật mình trơ mắt nhìn cô. Khuôn mặt điển trai biểu lộ vẻ bối rối vì hắn chẳng hiểu cô nói gì ... vì từ trước tới giờ , hắn chỉ biết có mỗi ngôn ngữ loài sói . Hắn khua tay múa chân liên tục. Bộ dạng của hắn lúc này chả có uy phong lẫm liệt chỗ nào hết á ... Cô gái chợt bật cười . Ánh mắt hắn xao động, trái tim khẽ lệch nhịp.
( Đây được gọi là gì ? ) - Hắn chỉ tay vào miệng cô và nói . ( Đang nói dưới ngôn ngữ của loài sói ).
( Đây được gọi là "cười" ) - Cô chỉ tay vào miệng mình . Tiếp tục nhoẻn miệng cười ...
(Cười sao ? Tôi chưa bao giờ thấy ?) - Hắn lắc đầu tỏ vẻ không biết ...
( Hì , anh thật hài nhỉ ! Cười mà không biết sao ? ) - Cô cười khúc khích, khoe hàm răng trắng tăm tắp . Nụ cười cô tỏa nắng , ngân vang và nghịch ngợm như bé gió mùa xuân . Tiếng cười len lỏi qua phiến lá xanh rồi vọng ra xa xa . Hàng cây khẽ lay động như cũng muốn hòa nhịp cùng cô . Hắn đứng yên nhìn cô , trái tim cứ nhảy cẫng lên ...
(Mà cô là ai , sao lại đi vào chỗ này ?) - Hắn hỏi.
(Em là Như Quỳnh. Cái tên nghe thật đẹp phải không ? Quỳnh là một loài hoa vàng trắng kiêu sa chỉ nở trong đêm tối thôi ... Nó vừa tượng trưng cho sự nhu mì dịu dàng , và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-huyet/1278363/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.