Không khí trong phòng khách không khỏi có chút kỳ quái.
Lâu Dịch không coi ai ra gì, trên miệng ngậm cây kem vừa lấy trong tủ lạnh ra, đôi tay thoăn thoắt chơi game cực kỳ vui sướng, Tư Không Cảnh ngồi dựa vào sofa cạnh phòng bếp, không có biểu cảm gì nhìn tivi, chân mày cũng vô thức nhíu lại.
Phong Hạ trong phòng bếp đang xắt khoai tây thành sợi, làm xong nguyên liệu cơ bản định chuẩn bị nồi nước, cô xoa xoa tay muốn gọi Tư Không Cảnh vào, liền quay đầu về hướng cửa bếp hô một tiếng, “Đến đây giúp em một tay.”
"Tới ngay." Ngoài cửa Lâu Dịch nghe âm thanh của cô, theo bản năng liền tạm ngừng chơi game, đứng dậy chuẩn bị đi đến nhà bếp.
Bởi vì mỗi tối, anh ta thường đến đây ăn chực, nên những điều này căn bản cũng thành thói quen.
Ai ngờ anh ta vừa mới đứng dậy, Tu Không Cảnh đang ngồi trên ghế sofa cũng đứng lên.
Lâu Dịch sững sờ, động tác dừng lại một chút, tầm mắt vừa vặn chạm ánh mắt của Tư Không Cảnh.
Tư Không Cảnh nét mặt mặc dù không có biến đổi, thế nhưng trong lòng lại không như vậy.
Lâu Dịch phục hồi tinh thần lại nhún vai một cái, ngồi xổm người xuống cầm hộp điều khiển ti vi tiếp tục như không có việc gì chơi game.
Tư Không Cảnh mở cửa phòng bếp đi vào, khép cửa lại, nhìn thấy Phong Hạ đưa lưng về phía anh, mang một chiếc tạp đề hình gấu, vừa ngâm nga một ca khúc vừa với tay lấy thứ gì đó trong tủ.
"Đừng với nữa, anh vào rồi.” Anh đi tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-lau-khong-gap/1980707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.