~ Anh là ai?
Lục Di Sơ nhìn người trước mặt, cảm thấy có chút quen mắt.
Dạ Cảnh Lam nheo mắt nhìn An Nhạc Nhạc đang thút thít khóc, đầu rúc trong ngực mình. Tim hắn vô thức nhói lên một cái. Rõ ràng là hắn cực kì ghét phụ nữ, nhưng không hiểu sao hắn lại vô thức muốn bảo vệ, chở che cho nữ nhân này.
~ Người phụ nữ của tôi, ai dám?
Dạ Cảnh Lam lạnh lùng nói, khí thế vương giả toát ra từ hắn, làm cho người ta cảm thấy run sợ.
....
..
Người phụ nữ của anh?
Không chỉ ba người kia ngạc nhiên mà đến An Nhạc Nhạc cũng thật sự hốt hoảng. Cô định thần lại một chút, lại thoáng ngửi thấy mùi nước hoa Cologne nhè nhẹ. Không lẽ là...hắn?
An Nhạc Nhạc liếc mắt lên nhìn xem người đàn ông kia là ai? Đập vào mặt cô là một khuôn mặt hoàn mĩ, ngũ quan tinh xảo, mắt phượng đang nheo lại.
~ Là anh sao?
Cô khẽ hỏi nhỏ.
Dạ Cảnh Lam nghe thấy cô nói, mắt rời từ người Lục Di Sơ xuống nhìn chằm chằm vào cô.
~ Ừ, em có sao không?
~ A...không sao.
An Nhạc Nhạc đỏ mặt, hắn thật sự quá đẹp trai nha, nhìn ở cự ly gần này, sao có thể chịu đươc?
~ Này, tôi là đang nói chuyện với Nhạc Nhạc, anh chưa trả lời câu hỏi của tôi?
Lục Di Sơ khó chịu, rất ghét nhìn cảnh tình tứ này.
~ Dạ Cảnh Lam.
Anh trả lời, một cách ngắn gọn, nhưng đủ để khiến đối phương run sợ trước cái tên này.
Trên nước S này, sao có thể trùng tên.
Dạ Cảnh Lam.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-thieu-ba-dao-co-chap-sung/2663589/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.