Dạ Cảnh Lam đưa tay lên chạm vào bên má đỏ ửng của An Nhạc Nhạc, cô khẽ kêu đau, hành động đó lại càng dịu dàng hơn.
~ Kh..ông cần đâu, kệ bọn họ.
An Nhạc Nhạc ngại ngùng, dù sao đó cũng là người..quen cũ, nên bỏ qua.
~ Không thể.
Dạ Cảnh Lam lời ít ý nhiều, hắn một khi đã nói, sẽ không rút lại.
~ Nhưng..
An Nhạc Nhạc chưa dứt lời, Hàn Kỳ đã chạy đến cắt lời cô.
~ Hộc...hộc...Dạ thiếu, mời ngài.
Hàn Kỳ đưa cho Dạ Cảnh Lam cái máy tính. Hắn đưa mắt nhìn sang Lục Di Sơ, ý bảo đưa cho anh ta. Hàn Kỳ hiểu ý liền đưa.
~ Lục thiếu, Dạ thiếu muốn ngài tự xem.
Lục Di Sơ cau mày, tay cầm lấy máy tính, mở lên.
~ Lục Di Sơ, anh mở to con mắt lên mà nhìn An Tân Hạ bảo bối anh đã làm nên loại chuyện gì.
Bái Yên im lặng nãy giờ, lên tiếng.
~ Cô đừng có mà quá đáng, Di Sơ, mình đi thôi, em không truy cứu nữa, đi thôi.
An Tân Hạ sợ rằng sau khi Lục Di Sơ xem xong đoạn video đó, chuyện cô ta làm bại lộ, cô không biết mình sẽ thế nào.
~ Cô sợ à? Không làm gì mà sợ? Nhột sao.
Bái Yên khinh mỉa, rõ ràng vừa nãy còn truy cứu, bây giờ lại..
~ An Tân Hạ, em im lặng.
Lục Di Sơ lên tiếng trách móc, mắt vẫn chăm chú nhìn vào máy tính.
~ Xong chưa?
Dạ Cảnh Lam nói, hắn đã đứng chờ đủ lâu rồi. Không thể chờ thêm nữa.
~ Dạ thiếu chớ nóng lòng.
Video này chỉ quay được hình ảnh, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-thieu-ba-dao-co-chap-sung/2663590/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.