Kiếp trước, lần đầu tiên Hứa Thanh Lăng theo Thẩm Loan về làng Bạch Tuyền thăm bà nội của anh ta là sau khi cô vào làm việc ở tập đoàn Viễn Tinh.
Bà nội anh ta, Tôn Lan Hương, sau khi ly hôn với Thẩm Hưng Bang, vẫn ở quê chăm sóc mẹ chồng cho đến khi mẹ chồng qua đời ở tuổi chín mươi.
Mẹ của Thẩm Hưng Bang tính tình ngang bướng, khó gần, hồi trẻ không ít lần hành hạ con dâu. Tôn Lan Hương hiền lành yếu đuối, chồng đi làm ăn xa, bà ấy ở nhà nuôi con, sống cùng mẹ chồng ở vùng nông thôn, chỉ biết nhẫn nhịn.
Kết hôn mười mấy năm, con trai đã lớn, công việc làm ăn của Thẩm Hưng Bang ngày càng phát đạt, sau đó lão phải lòng người phụ nữ cùng làm ăn với mình ở thành phố, về nhà đòi ly hôn với Tôn Lan Hương.
Sau khi ly hôn, mối quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu lại tốt hơn. Bà cụ chỉ thừa nhận người con dâu này. Sau khi con trai kết hôn với người phụ nữ thành phố kia, bà cụ chưa từng đến nhà con trai, thậm chí còn không nhìn mặt cháu nội Thẩm An Ngô lấy một lần.
Trái lại, Thẩm Loan, cháu cố của bà cụ, nghỉ hè năm nào cũng về thăm bà nội và bà cố, ở lại mười ngày nửa tháng.
Sau khi mẹ chồng qua đời, Tôn Lan Hương vẫn sống ở nhà cũ, bà ấy cũng không chịu ngồi yên, ngày nào cũng bận rộn ngoài vườn.
Thẩm Loan dẫn Hứa Thanh Lăng đến Bạch Tuyền, Tôn Lan Hương chân cẳng không linh hoạt, vẫn kiên trì chống gậy ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-trung-sinh-ai-con-yeu-duong-mu-quang/2870798/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.