“Chu Ký Bắc!” Quý Quỳnh Vũ rống to, mỗi một tiếng kêu đều tràn đầy đau đớn và tuyệt vọng, trơ mắt nhìn xe lăn bánh.
Chu Ký Bắc không hiểu sao run rẩy một cái, mồ hôi lạnh tuôn ra, cảm giác áp lực như mũi nhọn đâm vào lưng, cậu dựng thẳng người, nhưng không dám quay đầu.
Thành phố này chưa bao giờ là chỗ cậu có thể dung thân, người cậu muốn mang đi, cũng không chấp nhận cậu.
Chu Ký Bắc ôm ba lô sát vào người, từ trong mò ra một cái áo khoác.
Cậu mặc vào, phát hiện mồ hôi lạnh toàn thân đã tăng nhiệt một chút, Chu Ký Bắc nhìn chằm chằm cửa sổ, cảnh sắc thành phố không ngừng lùi về sau, cậu mở to mắt ra nhìn đến khi đôi mắt chua xót, nước mắt sinh lý thấm ướt lông mi.
Cậu tựa như một giọt kem đánh răng cuối cùng trong tuýp, bị người ta không kiên nhẫn mà chèn ép, cuối cùng lại vứt bỏ.
“Cậu bạn nhỏ, cậu bạn nhỏ!” Chu Ký Bắc chống tay kê đầu, bả vai bị người nhẹ vỗ, cậu mơ màng mở mắt ra, có chút mê mang…
“Đến nơi rồi, mau xuống xe đi.
” người xoát vé thúc giục cậu mau xuống, Chu Ký Bắc xoa xoa mí mắt, ép bản thân tỉnh táo lại.
“……” Chu Ký Bắc ho khan hai tiếng, đeo ba lô ra sau lưng, sau đó cầm cây nạng ở cạnh cửa sổ.
“Chân của cậu…” người xoát vé thảng thốt, Chu Ký Bắc không trả lời, cậu có chút khó khăn chen chúc vào dòng người đi ra, bánh xe đập vào đường nhựa phát ra tiếng vang dội.
Tài xế chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/da-vu-ky-bac/932924/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.